Đáng lẽ nên cảnh giác ngay từ khi đọc tên tác giả " Dưa hấu hạt tím" - Có từ tím ở đây đã thấy là một người khá là lãng đãng rồi.
Hôm trước vừa chê tản văn Việt Nam thì hôm nay đụng trúng ngay - Đúng là nghiệp mà. Ha ha...
Nghe tên đề thì cũng có vẻ so deep - nhưng đọc rồi mới thấy từ đầu tới cuối chỉ có một chữ " nhạt". Như thể là một đứa trẻ mới lớn đang cố tỏ ra sâu sắc.
Cuốn sách chia làm 2 phần: Thế giới rộng lớn và Lòng người chật hẹp. Đọc hoài thấy nản nên đoạn sau mình lướt.
Nói chung là về sau này khá không thích mấy cái người dễ quy chụp kiểu: "tuổi thơ phải ở quê, phải nghịch đất cát... mới là tuổi thơ" hoặc " người trẻ bây giờ dễ... nọ kia". Đọc mà muốn gào lên cãi: " Cô đã gặp được mấy người mà mạnh dạn quy hẳn là người trẻ???" Điều đó chỉ chứng tỏ là tác giả còn khá non và cứ hay tỏ ra suy tư quá nhiều.
Đúng ra là vẫn nên đoc tản văn của Trung hơn - cảm giác tác giả Trung " nhìn thấu hồng trần" nên đạt tới "ngộ" rồi á. Đời mà. Muôn màu mới là cuộc đời chứ. Chỉ có các cháu " màu hồng" mới nghĩ " cả vũ trụ quay quanh mình thôi".
Cho nên, với cuốn này, nếu thực sự thật thừa thời gian mà đến mức ngủ còn không muốn ngủ thì hãy đọc đi cho " mỏi mắt" nhá.

Định đọc nhưng thấy thế này thì thôi ạ :D
ReplyDelete