Lại thêm 1 tác phẩm của Priest.
Tuy được mọi người khen mù mịt nhưng mình không ấn tượng nhiều lắm với tác phẩm này. Có chăng là lời khen cho trí tưởng tượng tuyệt vời của tác giả.
Truyện này về một dị giới nối với thế giới của chúng ta bằng một cánh cổng và con suối. Kiểu kiểu như phim Thanh nang truyện ấy.
Chử Hoàn sau một đợt tấn công tội phạm không thành, lại còn hi sinh người bạn nối khố, rơi vào tình trạng hoang mang với 3 năm không mục tiêu. Khi nhận được tin đám tội phạm năm cũ quay về, cậu mới vực dậy tinh thần để đi làm nhiệm vụ. Lầm này, dù thành công nhưng Chử Hoàn vẫn chưa thoát khỏi sa sút tinh thần, tới mức có lúc muốn buông tay để kết thúc sinh mạng.
Nam Sơn là tộc trưởng bộ tộc Y Ly - đời đời giữ nhiệm vụ trấn giữ núi non sau cánh cửa. Vì một sự nhầm lẫn mà như định mệnh, đã tưởng nhầm Chử Hoàn là thầy giáo được cử đến mà đón về bộ tộc.
Với một bộ tộc sống cách xa nền văn minh và tôn trọng những giá trị đạo đức từ xa xưa truyền lại, Nam Sơn mang trong mình một ý thức trách nhiệm với cả bộ tộc và tấm lòng lương thiện thuần khiết.
Câu chuyện của Chử Hoàn và Nam Sơn bắt đầu với những phút kề vai bên nhau tìm hiểu dị giới - để giải bài toán bóng tối lan tràn. Có lúc vì nghĩ cho nhau mà đẩy người kia ra xa. Nhưng những người thuộc về nhau thì đều sẽ quay lại.
Chử Hoàn có chấp niệm sâu nặng với sự hi sinh của người thân để bảo vệ mạng sống của cậu. Cho nên khi bi kịch diễn ra lần nữa, cậu như không nhận thức nổi là mình thực sự tồn tại trong thế giới nào hay tất cả đều chỉ là ảo giác? Ha, cái này làm mình nhớ tới truyện Đạo mộ bút ký - sau tất cả những nguy hiểm và bí ẩn, tất cả chỉ là ảo giác sinh ra do một chất kì bí đối với Ngô Tà - đọc mà cú.
Nhưng Nam Sơn giống như một tọa độ - một mỏ neo để Chừ Hoàn biết mình vẫn là chính mình.
Thật là một đoạn kết mang đầy tính triết học.
Nói chung đọc tạm được. 3 sao.
No comments:
Post a Comment