Chắc chưa có năm nào mà các thầy cô giáo buồn như năm nay.
Ảnh hưởng dịch đầu tiên và sớm nhất là tới ngành giáo dục. Như nhà hàng và du lịch còn rục rịch chạy được tí, chứ ngành đào tạo tắt điện tới giờ cũng hơn 6 tháng rồi.
Theo thời gian dùng đào tạo online, nhiều mặt hạn chế mới càng được bộc lộ. Và theo đó cũng là sự hết sức nỗ lực của các thầy cô.
Đến hôm vừa rồi cả 2 bạn nhà mình kêu gào lên là chán học online lắm rồi. Vì không tập trung được. Vì mạng yếu. Vì khó tương tác. Mình lại ca lại bài ca về thầy cô giáo còn khổ hơn.
Cũng may là bên này các thầy cô giáo trẻ - việc áp dụng công nghệ vào việc dạy và học cũng nhanh hơn. Từ việc ổn định bài giảng - cho làm bài tập trên phần mềm bài tập - tự làm game bài học vui vui cho các con hứng thú hơn. Tới việc thúc giục từng giờ học, từng bài tập nếu bọn trẻ và cả phụ huynh lỡ quên.
Từ sau này học online là chính, mình tự thấy mình thành nhà giáo ưu tú tới nơi rồi á. Tối nào cũng ngồi ốp anh bé làm bài tập và chỉnh cho anh ta. Trước thì việc này có các cô ở trường lo - giờ cô ốp qua màn hình kiểu gì được? Rồi lại ngồi canh anh lớn học - không cho lén chơi game và không cho xem Youtube trong giờ học. Như thứ 5 vừa rồi nè. Mình nghỉ làm 1 ngày - và nguyên 1 ngày nằm trên giường canh anh lớn học luôn. Hắn bị cấm game toàn bộ từ sáng tới tối - cứ như cuồng chân lên.
Đúng là đang tuổi cần rèn luyện, chưa hoàn toàn nhận thức được nên phải ốp sát.
Cứ cho bố mẹ làm giáo viên là sẽ thông cảm và hiểu cho thầy cô giáo ngay.
Ngày Nhà giáo Việt Nam - xin tri ân các thầy cô giáo đã dạy dỗ mình, đã dạy dỗ con mình, và tri ân cả những người bạn, đồng nghiệp đã chỉ bảo giúp đỡ mình suốt chặng đường vừa qua.
No comments:
Post a Comment