Trời ơi là trời! Chưa có bộ nào đọc mà khổ như bộ này luôn.
Cái cảm giác đọc nửa đêm vừa sợ ma lại vừa buồn cười nó vi diệu làm sao!
Đã thấy có chữ Vô Thường ở tên truyện rồi còn cố lao vào mà đọc. Cơ mà hay quá nên đêm cũng không thoát được vẫn phải cố đọc. Ha ha...
Một tác phẩm cực kỳ phù hợp cho phong cách " lầy" ưa thích của mình. Từ cái tên của Lan Hà ( Lại là Lan/Lam đó nha) lúc làm Vô Thường ghi trên mũ " Đến cũng đến rồi". Cho tới cách xưng hộ của gia tộc nhà Lan Hà. Bình thường gia tiên đòi gì thì tôn gia phải theo đó - ở đây vì là Vô Thường sống nên chả thèm đón tiên gia. Ha ha... Lại được Lão Bạch khởi xướng gọi bố xưng con, làm đội gia tiên buộc sắp xếp lớn nhỏ. Từ Chị Hồ, Hồ Bảy chín, Bạch Ngũ, Liễu Mười ba, Liễu Nguyệt Viên tới thêm 2 đứa con gái nhà Qua Nhị. Đầy đủ: Hồ Hồ Bạch Bạch Liễu Liễu Hoàng Hoàng. Còn được khen là: con cái đầy đàn, đủ cả trai cả gái.
Nói qua chút về Lan Hà đi cho vui. Nghề nghiệp: diễn viên. Vốn có mắt âm dương. Được kéo đi làm Vô Thường sống bán thời gian. Thanh niên vui tính nên khi làm Vô Thường thường đeo khẩu trang. Về sau mới biết nguồn gốc xuất thân của bạn Lan Hà - nhưng cũng chẳng ảnh hưởng gì tới tinh thần đáng yêu của bạn ấy. Thông minh, chịu khó, tính tình thiện lương. Và nhất là: giỏi giả vờ. Ha ha. Chuẩn diễn viên.
Bạn Tống Phù Đàn là bệnh thân hồng liên - lúc đầu mình chưa hiểu lắm nghĩa là gì. Mãi sau mới hiểu vì sao bạn ấy rất dễ bị dắt hồn đi và nhiều yêu ma muốn thịt bạn ấy. Giống kiểu yêu quái thích chén thịt Đường Tăng ấy. Bạn ấy vẫn rất may mắn khi được sinh ra ở một gia đình có bề dày văn hóa và khá giả. Nên mặc dù bệnh thân hồng liên nhưng vẫn được sự hỗ trợ gần như lớn nhất. Về sau với sự gặp gỡ cùng Lan Hà, Tống Phù Đàn dần dần mở lòng với mọi người và sẵn sàng cầm kiếm chiến đấu bảo vệ sự bình an cho dương thế.
Hai con của nhà Phù Lan mà mình cực thích là Bạch Ngũ và Liễu Mười Ba - Hai tính cách hoàn toàn trái ngược.
Bạch Ngũ - Nhát gan mọi lúc nhưng vào lúc cần thiết thì vẫn sẵn sàng xả thân bảo vệ tôn gia. Mắc bệnh sợ đám đông - mỗi lần thấy đám đông tụ tập là có nguy cơ xỉu. Buồn cười nhất đoạn khi Lan Hà không dám ra tay đốt bức tranh làm vũ khí, đang bận đánh nhau mà Tiểu Bạch cũng gào khóc - hóa ra chỉ vì mình làm gia tiên mà để tôn gia vẫn nghèo. Ặc ặc...
Liễu Mười Ba thì ngược hoàn toàn. Đầu gấu - máu chiến - và chậm tiêu. Bị lừa đeo loa Elizabet mà mãi không biết tác dụng của nó. Lại còn mê ăn " cẩu lương".
Bộ này cũng cung cấp cho mình khá nhiều kiến thức về phong tục cõi âm của Trung Quốc. Hơi sờ sợ nhưng mà cũng hay. Phải công nhận phục trí tưởng tượng và khả năng hiểu biết về nhiều phương diện của các tác giả Trung. Để viết được họ thực sự phải tham khảo rất rất nhiều sách đó.
Một lần nữa, cảm ơn bạn chuyển ngữ nhìu nhìu. Một câu chuyện rất vui.
P/s: Lần nữa, không hiểu sao mình cứ thấy bạn Lan Hà này mang nhiều điểm giống bạn Nhất Bác. Đang ngồi xem SDC4 part 5 mà thấy bạn Yibo đúng chuẩn " một thân chính khí".
P/s thêm phát nữa: Khoảng 90% lựa chọn tối nay của mình đều trùng với Yibo. Ha ha ha ha...
No comments:
Post a Comment