Wednesday, September 8, 2021

Đại ca - cũng vẫn là Priest đại nhân

 


Lại thêm một tác phẩm nữa của Priest đại nhân.

Phải công nhận là đọc một loạt tác phẩm của Priest thấy cách xây dựng cốt truyện chặt chẽ, tâm lý nhân vật diễn biến phù hợp, tình tiết kịch tính. Đọc cuốn thật là cuốn. Nhìn danh sách tác phẩm mà toàn Full - Hot.

Cuốn này tình tiết hơi khác so với các cuốn kia vừa đọc. Mấy cuốn kia là ngọt - ngược. Đây ngược - ngọt. 

Thời thơ ấu của đôi nam nam chính thật sự bi thảm - siêu bi thảm. Không chỉ cặp đôi này mà cả đám người trong ngõ nhỏ ấy. Giống như là ở tận đáy xã hội - vùng vẫy tồn tại qua ngày. 

Quả thực, cuốn sách này như mở ra một trải nghiệm cho bản thân mình. Giống như một nhân vật qua đường trong truyện - là cái bạn Tiến sĩ gì gì ấy nhỉ? Sống trong giới tri thức từ bé - không biết bên ngoài có một cuộc sống khốn khổ ra sao. Khi phải đấu đá giành giật đều sợ - thà dĩ hòa vi quý còn hơn " ngọc nát ngói lành".

Trong nhiều câu chuyện hay có nói: " Người đứng nói không đau lưng". Đúng là như thế! Không đặt mình vào hoàn cảnh - không tự trải nghiệm - thì hoàn toàn không hiểu được.

Như bạn nam chính ấy! Rõ ràng là có chí - ngoan ngoãn - cố gắng cực kỳ. Nhưng đời không như mơ - hết cái tát này tới cái tát khác. Khi buộc phải chọn con đường nghỉ học, mình những tưởng cuộc đợi Ngụy Khiêm trượt dài rồi. Đi làm bảo kê cho quán bar. Rồi từ bảo kê ngày sang bảo kê đêm - kiêm chân đấm đá. Rồi cậu bạn Mặt Rỗ tầng dưới dính vào ma túy đến bỏ mạng - để lại bà mẹ già tàn tật. Rồi 1 đứa em gái nhỏ - lại mềm lòng mà nuôi thêm 1 cậu em nhặt về. Cảm giác bao nhiêu gánh nặng cuộc đời ập hết lên vai Ngụy Khiêm khi ấy còn chưa học xong lớp 10. 

Ngụy Chí Viễn - tên cũng là Ngụy Khiêm đặt cho. Đúng chuẩn là con sói con được nhặt về. Trung thành - khôn ngoan - biết lấy lòng. Nghĩ tới hoàn cảnh Ngụy Chí Viễn từ bé mà không thể cầm lòng được. Khi nó kiên quyết không muốn đi học, lần đầu tiên chống đối mà còn cắn cả vào tay Ngụy Khiêm - vì sợ thêm gánh nặng cho anh. Khi nó giận con em - bao năm không thèm bước chân vào phòng trở lại - Hơi cố chấp, nhưng kiểu hợp với mình nên mình thích ấy! Rồi lần nó bé tí mà hùng hổ lôi theo ống nước ra đặng cứu anh đang đánh nhau - mình thấy đúng là sói. Sói con khoác lốt cún. Tất cả chỉ vì muốn anh vui. Nó sẵn sàng giả ngu - giả ngốc - giả giành nhau với em chỉ mong được ánh nhìn trìu mến từ Ngụy Viễn.

Đoạn cuối lúc Ngụy Viễn đọc được bức di thư thật sự thứ 2 - cảm giác thương cảm cho Ngụy Chí Viễn càng cao. Thật may là với người thông minh người ta cũng nghĩ thông được đúng lúc. 

Bảo sao người thì có nói mấy cũng u mê. Người thì chỉ cần điểm chỉ đã lĩnh ngộ được. 

Đọc cuốn sách để nhận ra rằng: giữa muôn trùng tăm tối, vẫn có ánh sáng chỉ đường - chỉ cần bền lòng vững chí!
Còn nhiều các nhân vật khác trong cuốn truyện đều muốn nhắc tới: như gia đình của Tam Béo, Tam Béo, bà nội nông thôn, mẹ Mặt Rỗ, Hùng Anh Tài, ... và đặc biệt là cô giáo cấp 3. Ai cũng có nỗi khổ của riêng mình. Nhưng xét cho cùng thì cũng đều có mặt tốt. Giữa những ngày rối ren - họ lại như thành ánh sáng hỗ trợ lẫn nhau để vượt qua mọi khổ ải.
May tác phẩm là con đẻ của Priest - Cuối cùng, tất cả mọi người đều ổn!


No comments:

Post a Comment