Sunday, September 19, 2021

Giãn cách: Đông người thì vui đấy!

 Ha ha... Xa nhau thì nhớ, gặp nhau thì " quạc quạc"

Cả nhà mãi mới tụ tập được. Trưa nay ăn cơm tâm sự anh Jin mới thổ lộ: " Lâu lắm con mới về nhà mà sao nhìn cái đồ gì cũng có cảm giác nó bé đi. Mỗi mẹ là to đùng ra!" Ha ha... Đúng là con giai vàng bạc. Nói lại đúng trọng điểm quá!

Được chưa được một hôm ở nhà mà ba con nhà hắn làm tung bành hết cả nhà lên. Đồ ăn rơi vãi khắp nơi. Chăn gối lôi khắp nhà và giũ tung hết. Đồ chơi tha ra đủ món và chơi xong bỏ đấy để tìm chơi món khác. Truyện sách cũng mọc chân di chuyển tứ lung tung. Chưa kể lâu lâu lại nhảy lên cái uỳnh - Tầng dưới tha hồ hưởng động đất.

Buổi sáng, ba dậy sớm xào bún trứng cho cả nhà ăn. Ái dà, lâu lắm rồi mới được ăn món ba vào bếp. Ăn xong cả nhà 4 cháu là 4 máy laptop cho khỏi đụng chạm nhau. Mẹ họp phụ huynh toàn trường. Ba làm việc - kèm theo nói oang oang mấy lần bị mẹ trợn mắt. Jin và Jon chơi game. Đến giờ nấu ăn ba lại quen mồm ngồi sai bị mẹ quặc cho phát phải đi xuống bếp. Thế là bếp lủng xủng xoảng. Mẹ lại được cơn gào rú khắp nhà. Hết quát con vầy đồ chơi lại quay sang quát ba không biết chỗ để đồ. Đúng là lâu ngày không được quát! Ba còn trêu là: "Kỹ năng vẫn chưa bị hao mòn!" Mẹ lại chanh chua: " Đây là thiên phú!"

Chiều ba lên xe đi công tác tiếp. Mẹ con bắt đầu hành trình chiến đấu với nhau. 

Đầu tiên là buổi chiều tối: hô hào rửa bát đĩa, đi tắm rửa, ăn tối rồi dọn dẹp, học bài và hỗ trợ em học bài tử tế. Xong việc hú lên giường cũng phải 22h30. Từ mai mọi việc phải đẩy lên sớm hơn. 

Cùng nhau cố gắng!



No comments:

Post a Comment