Trừ 1 sao vì văn phong mấy tác giả Trung Quốc này rất hay lặp lại. Có 1 vài ý mà gần như bài nào cũng nhắc. Đọc mắc mệt nếu cứ đọc liên tục.
Trừ 1 sao nữa vì cấu trúc khá mơ hồ. Cảm giác mịt mờ như cơn mưa bụi Giang Nam.
Cộng 1 sao vì dịch giả làm rất tốt. Độ này đọc nhiều hơn các sách ngoại văn, càng biết ơn các dịch giả mất công chuyển ngữ. Để dịch bây giờ cực kì đơn giản, GG trans sẽ giúp bạn gần như không thiếu ngôn ngữ nào. Nhưng cái tinh thần, cấu trúc văn học... thì chắc còn xa mới truyền tải được. Điều này phụ thuộc vào vốn hiểu biết và lòng tận tâm của các dịch giả. Lục Bích đã làm cực kì tốt.
Khắp cuốn sách mình cảm tưởng là tràn ngập thành ngữ Trung Quốc. Xem và đọc nhiều văn hóa Trung Hoa, mình hiểu là thành ngữ không chỉ là ác mộng với người nước ngoài. Kiểu mở miệng ra là tuôn thành ngữ thật đáng sợ. Khiến đối phương quả thực như thể là " vô học hoàn toàn".
Cuốn này thích hợp đọc khi rảnh rỗi - thực sự rảnh rỗi. Khi ngoài trời mưa gió lùa, trong nhà pha cốc cà phê, bật bản nhạc Giang Nam ngũ bộ của Wikky Thi rồi nhẩn nha với từng câu chữ. Mới thấm hết được vẻ đẹp Giang Nam.
Trước mình đọc Kiêu dương tự ngã - Tôi như ánh dương rực rỡ - hay còn tên khác là Nắng gắt - của Cố Mạn, thường xuyên nghe nhắc tới Vô Tích, Thái Hồ, vườn mai... Cảm giác quen thuộc vô cùng.
Đọc thêm Người là cuộc tu hành đẹp nhất kiếp này của tôi thì càng muốn được một lần đạp tuyến ngắm mai đỏ bên Thái Hồ. Có thêm ai đó cầm ô dầu che tuyết cho thì chắc không có gì phải nuối tiếc nữa.
Thêm một bức ảnh Hồng mai tán do Tiêu Chiến tự vẽ phù hợp phong cảnh.
Vì độ này hay đọc và nghe văn hóa Trung Hoa, tự dưng lại thích cả nghe Kinh kịch hiện đại chứ!
No comments:
Post a Comment