Friday, April 10, 2020

Bữa nay mình chán! Chán! Chán!

Các cụ bảo rồi. " Có lên khắc có xuống"
Ai bảo hôm qua cười lắm vào. Nửa đêm còn vào nhóm Ghét bếp mà hóng chuyện. Đến hôm nay thì nản toàn tập. Nhìn gì cũng chả có hứng.
Hôm qua nghe ting ting lương tháng 3, bà con rú ầm lên do thấp hơn các tháng trước - vì ủng hộ công ty mỗi người 4 ngày công lận. Cơ mà mình thì chả rú gì cả. Làm ở đây 1 năm rồi, mình được đâu có 2 tháng lĩnh đủ theo lương cơ bản thì phải. Tháng nào cũng nghỉ vì đủ thứ trên đời. He he... May mà công việc vẫn hoàn thành - ko thì xách túi lượn khẩn trương.

Quyển mới mua vì nghe review khá hay - lại còn nói về Giang Nam mơ ước nữa chứ!

Đêm qua xem nốt Trần Tình Lệnh và vẫn trong cơn mê mẩn bạn Bác và bạn Chiến. Xong rồi còn lọ mọ đi đọc lại truyện. Cơ mà nay chán vì phim quá sát với nguyên tác. Gần như chả thiếu gì sất. Bảo sao mà bộ này hồi đầu mới công chiếu điểm có 4, sau leo lên tận 8.2. Lam Vong Cơ và Ngụy Vô Tiện hệt như trong truyện bước ra. Chưa kể góc quay đẹp khủng khiếp. Không cần chỗ nào cho đọc truyện và tưởng tượng nữa. Xong phim rồi thì quay ra mê thêm bài Vong Tiện - Vô Kị do 2 bạn này hát ở cuối phim. Cái đoạn chỉ tiếng sáo thôi rồi là da diết.
Đấy! Thế là hết phim để xem. Hết truyện để đọc. Hết nhóm để cười như con dở - do hôm sau lượng người joint nhiều quá, loãng.
Làm cả ngày chán. Chả thiết làm gì sất.
Cuối ngày thôi đi tung tiền mua sách. Biến nỗi đau trong lòng thành nỗi đau trong ví. Tháng sau thì có khối tiền mà mua. Nên giờ xõa đê! Sách mới cầm đọc cho ra vẻ.
Ngày nắng lên mà lại chán! Xời... Đời ơi là đời!

No comments:

Post a Comment