Wednesday, April 8, 2020

Lại là chuyện phiếm về sở thích đọc

Nhiều khi như thể là có duyên ấy!
Hôm rồi đọc được 1 bài top trong nhóm Làng mọt. Bạn ý cực kì ghét ngôn tình. So sánh đây là thể loại 3 xu đầu độc đến tâm lý con người.
Hi hi...
Làm mình nhớ đến lần trước mình review cuốn Nghệ thuật quyến rũ, cũng có bạn vào nói: đây là quyển sách ma quỷ, dạy con người ta dối trá và mánh khóe. Mèng ơi! Cuốn sách được coi hàng best tâm đắc của tôi á!
Cơ mà từ hồi đọc nhiều thể loại thì mình cũng bớt sân si hơn nhiều lắm lắm roài.
Sở thích đọc cũng giống như sở thích khác mà thôi. Người thích thịt, người thích chay. Người thích ngôn tình, người thích hepl self. Người thích mùi hoa, người thích mùi gỗ. Vậy thì mới là đa dạng.
Mình á! Từ xưa đa phần là đọc tiểu thuyết. Từ 3 xu tới Nobel văn học gì đều xơi tuốt. Nhưng tuyệt đối chỉ ở dạng tiểu thuyết thôi nha. Kinh điển như: Bá tước Dracula, Đồi gió hú, Cuốn theo chiều gió... tới sau này đọc tiểu thuyết hiện đại hơn: Rừng Nauy - ko hiểu lắm nên ko thích cuốn này, Cưỡng cơn gió bấc, Cô gái có hình xăm rồng... Lên phố sách Đinh Lễ lúc nào cũng chỉ nghía dãy tiểu thuyết nước ngoài. Đợt nào không có sách gì mới thì thấy chán phèo luôn.
Về sau cũng ngộ ra. Thứ nhất là sửa cách đọc. Thứ hai là sửa thể loại. Thứ ba là tập trung vào mục tiêu cơ mà không cần cứng nhắc quá! Thế là giờ nhà mình đủ thể loại sách. Nấu ăn có Nắng thảo mộc. Làm đẹp có: Phụ nữ là phải đẹp, Bí quyết dưỡng da kiểu Hàn Quốc,...Hepl self có Ngày xưa có một con bò, Nhà giả kim, ... Rồi hàng tá các loại sách chả biết nên xếp vào danh mục nào. thậm chí còn đọc tới Vũ trụ trong vỏ hạt dẻ và Lược sử thời gian. Mèng ơi! Không thuộc thể loại ưa thích nên xơi nó mới khó làm sao. Nhưng quả thực là đa dạng mang lại hiệu quả. Tầm nhìn và góc nhìn đều mở rộng.
Nói lắm quá chẳng qua là cũng biện minh cho việc mình vẫn đọc ngôn tình đó thôi. Hi hi... Không phải vì sang thể loại khác mà bài xích. Ngôn tình dạy mình hơi bị nhiều thứ. Từ văn học - đừng tưởng tác giả ngôn tình là 3 xu nha - cứ thử đọc mấy thể loại cổ phong xem - tác giả không có sự am hiểu văn học, trí tưởng tượng và hiểu biết lịch sử thì đừng hòng chen chân vào lãnh vực này nhé! Đấy là chưa thèm khen thêm sự am hiểu tâm lý, tính logic và khả năng sử dụng ngôn từ đỉnh cao. Vd như bộ đang xem nha: Trần tình lệnh - Ma đạo tổ sư. Trước tiên là xem tên nhân vật đã đi. Mình đang thích bạn Lam Tư Truy. Bạn này được Lam thị nuôi nên mang họ Lam. Tư Truy trích từ câu: " Tư quân bất khả truy, niệm quân hà thì quy". Nghĩa là: nhớ người mà không thể tìm, mong chờ người quay trở lại. Hoàn cảnh đặc biệt tại sao dùng câu này đặt tên thì bà con đi mà đọc Ma đạo tổ sư.
Ngay cả tên của bạn nhân vật ít được ưa thích: Giang Vãn Ngâm - " Vãn Ngâm " - tiếng thở dài cuối cùng. Nó mới hợp với con người và hoàn cảnh của bạn ấy làm sao. Tranh đấu cả đời, rút cục đổi lại là tiếng thở dài tiếc nuối.
Thế nên học văn bằng ngôn tình rứt là tốt nha. Mình hay trêu: " Cách chửi văn như hát hay của mình là luyện từ 3 vạn 9 nghìn quyển ngôn tình" đó. Ha ha...
Cái gì cũng tốt - chỉ khi không bị quá nhỉ?

No comments:

Post a Comment