Sunday, October 10, 2021

Lòng trắc ẩn!

 Báo chí rầm rộ đưa tin vụ 15 con cún bị đem đi " thiêu hủy". Thật sự nghe mà lạnh người!

Đó là vật sống đó. Người ta cất công chở từ HCM về tránh dịch. Trời mưa thì bọc áo mưa. Đồ đạc tí xíu cũng để giành chỗ cho chúng. Vậy mà nỡ lòng nào???

Nhắc rồi nhớ đám chó mèo mà mình từng nuôi.

Xưa hồi năm lớp 12 nhà nuôi thêm 1 em cún bên cạnh em Mi Sen đã gắn bó lâu dài. Mà kì lạ lắm. Đa số em nào nuôi sau cùng em Mi Sen đều bệnh chết á. Sau này đọc mới biết, nếu nuôi em cún lâu thì không nên nuôi thêm em khác. Kiểu vía em kia sẽ át hết á. Nên sau nhà mình không cố nuôi nữa.

Nhắc tới em Sen 2 kia. Mang về còn thiếu nhi nên nhí nhảnh lắm. Vậy mà rồi tự dưng lăn đùng ra ốm. Hồi ấy mình học lớp 12 nên học bài rất khuya. Bữa ấy em Sen 2 đã ốm rồi mà vẫn cố bò lên tầng thăm mình học hành. Thấy em thế thương lắm! Lại nghĩ nó đang ốm nên sau khi vuốt ve hỏi thăm nhau thì mình bế lại về ổ cho em nghỉ. Sáng hôm sau thì em ý mất. Hic... Khóc quá trời luôn!

Sau thời sinh viên có nuôi em mèo Nga lông xám mắt xanh. Cũng nuôi từ bé nên gắn bó lắm. Từ hồi em ý còn vụng về nhảy từ tủ quần áo tời màn hình máy tính trượt chân ngã chỏng vó. Ngủ gật trên nóc tủ rồi lăn cù chiêng rơi xuống đất giật mình. Có lần hắn lại nhảy hụt chân, mình cười và mắng nó là đồ vụng về. Hắn quay cổ lại cãi mình: " Mèo méo meo..." Mình quát lại: " Rõ vụng về còn cãi à? ". " Méo méo..." Cứ thế. Người và mèo mỗi thằng 1 câu không ai chịu ai. He he... Cả xóm sau đều biết chuyện con mèo hãy cãi chủ nhem nhẻm.

Sau này đưa em ý về quê mà bị nó bắt trộm thịt mất.

Mình thấy rồi! Ai hay xơi thịt mèo thịt chó thì chẳng có được lòng trắc ẩn nào đâu. Bảo sao nó coi 15 em cún kia như đồ vật mà " thiêu hủy". Lại còn làm ở ngành y??? Đúng là khó khăn mới lộ ra hết những mặt tối nhất của tâm hồn con người. Dịch bệnh không đáng sợ bằng cách người ta đối xử với nhau!



No comments:

Post a Comment