Từ lúc bắt đầu bước sang giao mùa, đây là lần thứ mấy về giữa trưa gặp mưa rồi á.
Mãi cả sáng chả mưa, đến giờ đi về thì bắt đầu đổ xuống. Lần 1 khi bắt đầu ra khỏi nhà xe là mưa nhỏ. Lì! Kiên quyết không lôi áo mưa ra mặc với niềm tin mãnh liệt rằng: Hà Đông mưa ít hơn Thanh Xuân, thế nào tới Hà Đông cũng sẽ tạnh. Và sự thật đã chứng minh rằng: ông Giời luôn phũ hơn mình tưởng! Càng về gần tới nhà càng mưa to hơn. Ặc! Vẫn kiên quyết không lôi áo mưa ra. Và hậu quả đương nhiên là ướt hết chứ sao.
Lần thứ 2 thì không dám đua với ông Giời nữa. Cơ mà cơn mưa cuối thu thực sự dữ dội và lạnh ngắt. Hưởng bụi mưa mà cũng lạnh cóng hết chân.
Lần thứ 3 là buổi trưa nay. Dự báo thời tiết là light rain. Xời! Light đâu chả thấy. Chỉ thấy Heavy rain ào ào đổ như trút nước. Vừa đi xe máy vừa cảm thấy như cơn mưa đang nhấn chìm mọi thứ! Vào lúc 12h30 trưa như thế, di chuyển trên đường ngoài những người đi ô tô thì đa số chỉ toàn là người đi buôn bán chạy xe máy. Ai nấy đều chở những thùng hàng to được chằng buộc và trùm kĩ phía sau. Có lẽ chỉ những người lao động mới thấy cần phải lao ra đường vào lúc mưa to như thế!
Đứng ở trước cửa quán bún cá chờ làm hàng mang về, dưới mái hiên ngắm nhìn cơn mưa đổ ào ào trên đường. Đột nhiên nhớ tới câu thơ năm cũ:
" Đưa người yêu qua nhà người yêu cũ
Giữa cơn mưa ban trưa
Thấy lòng mình tách làm 2 nửa
Nửa ướt bây giờ, nửa ướt xưa".
Đúng là đợt này gặp " cơn mưa ban trưa" hơi bị dữ dội quá! Tắm mưa này thì chỉ có nước ướt sạch toàn bộ quá khứ lẫn hiện tại ấy chứ!
Thực ra mình rất thích mưa - cảm giác nhân gian chìm dưới cơn mưa và gột sạch đi những bụi bặm lấm lem của mưu sinh. ( Trừ người vừa đi mưa về ướt nhẹp và nhếch nhác. Chứ ngồi trong nhà - cách mưa gió ngoài kia một lớp kính yên tĩnh và ấm áp - thì ai chẳng yêu mưa). Thế nên tên mình muốn lấy có chữ Vũ đó - Lam Hoa Vũ - Bông hoa xanh lam dưới mưa.
No comments:
Post a Comment