Chưa hoàn toàn về với lại trật tự bình thường hẳn. Nhưng đã dỡ bỏ những gì đó 15 hay 16 rồi!
Nghĩ lại thấy thật sự đáng sợ. Không phải ở mệnh lệnh hành chính. Mà ở thái độ của con người.
Đầu tiên là hạng mục " pháo đài". Ôi giời ơi. Khắp nơi giăng giây, đặt chướng ngại vật, xây dựng lô cốt. Thật sự không hiểu khi xẩy ra cần cấp cứu thì phải làm sao. Chưa kể mấy cái trạm đó thật sự chỉ là một phần nhỏ - rất nhỏ để hạn chế việc di chuyển. Trực trạm thì toàn các ông các bà tổ dân phố. Cơ khổ! Đến công an cảnh sát đứng trực đường còn bạc mặt ra. Giờ xua các ông bà đi ra nơi đầu sóng ngọn gió. Một vài tác giả hiện đại mà mình theo dõi có lên tiếng vì sự quá đáng này. Nhưng dường như là cực kì nhỏ bé trong đại dương nỗi sợ hãi. Cái cần nâng cao chính là thái độ tôn trọng 5K chứ không phải " ngăn sông cách chợ" như thế! Đến hôm nay rồi mà vẫn nhiều tỉnh thành ngăn cửa ngõ đi lại. Hàng hóa không được lưu thông. Con người có việc giải quyết thì tìm mọi cách để đi. Cuối cùng thì trả giá kinh tế quá lớn.
Hàng quán đóng cửa toàn bộ. Rất nhiều hàng quen của mình đã không trụ nổi qua mùa dịch này. Rất nhiều nhu cầu cần thiết đều phải nhín lại. Máy tính hỏng ư? Chưa thiết yếu. Kính gãy ư? Chưa thiết yếu. Hỏng nồi cơm điện ư? Chưa thiết yếu. Thậm chí thực phẩm thì tới " bánh mì" cũng không được coi là thiết yếu.
Như hôm nay ấy. Nghe tin giá lợn ở quê xuống rẻ - cực rẻ. Có 60-70 thôi. Mà thành phố thì sao? " Thịt không vào được!". Chán không?
Hệ lụy của học online kéo dài dường như càng ngày càng hiện rõ. Bọn trẻ tiện thể càng có cơ sở chính đáng để vinh quang chơi game. Tương tác qua màn hình làm khổ cả cô cả trò. Cái trò " tiếng cô vang rừng núi. Sao em không trả lời?" đến ở nhà mình cũng được tái hiện. Như sáng nay nè! Gọi chàng bé dậy học thể dục. Đến khi mẹ và anh thấy im ắng đến đáng ngờ - anh lớn lao ra phòng khách thì chả thấy chàng bé đâu. Chạy quanh nhà tìm thì thấy chàng bé chuồn sang phòng bên kia tiếp tục giấc nồng say sưa của buổi sáng cuối thu đầu đông se se lạnh.
Đôi khi không muốn học thì chúng lấy cơ mạng lag. Của đáng tội thì cùng với sự nóng lên của học online thì tần suất cá mập cắn cáp cũng nhiều hơn thật. Ngay sáng nay sập Zalo trên máy tính nè. Cả công ty mình chả kêu la oai oái. Nhiều nhà cũng kêu là con không vào học được.
Đi kèm với học online là sự nhanh ẩu có cơ hội phát triển. Như bạn nhà mình á! Cực thích làm bài tập online vì đa số là trắc nghiệm nên nhanh. Hôm rồi ngồi ốp ngay bên cạnh mới phát hiện ra chàng ta làm nhanh là vì chả thèm đọc đề bài. Cứ tích bừa - hên xui. Sau khi bị mẹ kè kè bên cạnh bắt phải đọc to lên không sót chữ nào thì anh ta đạt ngay được điểm cao. Ôi mèng ơi! Học online mà không có bố mẹ kèm sát được thì cũng đến hoàn toàn đứt.
Ngày mai bắt đầu một " trật tự bình thường mới" lần thứ n rồi. Dù được tiêm hay chưa, mong hãy giữ gìn ý thức. 5K. 5K. Và 5K.
Nhớ những bước chân đi khắp nơi! |
No comments:
Post a Comment