Wednesday, September 28, 2022

Đồi thỏ - Richard Adams

 


Khoảng 500 trang sách. 

Một cuốn sách được đặc biệt chọn mua. Chỉ vì review hay quá nhiều!

Cuốn sách viết về thế giới loài thỏ cùng với sự đấu tranh sinh tồn trong sự xâm lấn của xã hội loài người dưới góc nhìn của thỏ. 

Bắt đầu từ một linh cảm không lành của Thứ Năm và sự dũng cảm dấn thân của Cây Phỉ. Cùng một số bạn đồng hành, cả bọn lên đường tìm kiếm miền đất hứa. Không chỉ vất vả vì vượt chặng đường xa xôi với những trở ngại từ thiên nhiên, thấp thoáng vẫn là những ảnh hưởng rất rõ ràng từ con người. Thiên nhiên tươi đẹp - thiên nhiên cũng tàn khốc. Đồng hành cũng nhóm thỏ, người đọc như cảm nhận thấy rõ tính chính trực, dũng cảm cùng lòng can đảm pha chút ngây thơ của cả bọn. Cả đội quẫy đạp để sinh tồn, hiểu cái tàn khốc của cuộc sống và cũng nhanh quên để bước tiếp.

Đôi khi, mình cứ tưởng đám thỏ chỉ biết chiến đấu bằng sức thôi, thì khi chiến đấu với Hoắc Hương thì Cây Phỉ đã làm mình bất ngờ hẳn. Không chỉ dùng mưu mẹo, mà còn mạnh dạn đàm phán và sẵn sàng tìm cách thay đổi nghịch cảnh.

Đọc ở trang cuối cuốn sách, có 1 đoạn review khen cuốn sách là bản trường ca lạ lùng về loài thỏ. Quả thật, dù là người lớn hay trẻ em thì cũng sẽ bị hút theo những bước nhảy của đồi thỏ.

Tiệm sách Cơn mưa - Rieko Hinata

 


Có lẽ dạo này mình khô khan và bận bịu quá nên vũ trụ gửi đến mình những cuốn sách đầy màu sắc và tình cảm. Từ Hiệu sách nhỏ ở Paris, Đồi thỏ và giờ là Tiệm sách cơn mưa.

Thực sự, không thể nghĩ ra vì cách nào mà cuốn sách này lại vào giỏ hàng Tiki của mình. Đến lúc mở ra mình ngạc nhiên thật sự. Còn phải mở lại app để kiểm tra. Mình cứ nghĩ là minh mua những cuốn sách về seri "Sói" văn phòng cơ đấy!

Một cuốn sách đầy ắp trí tưởng tượng và màu sắc tươi sáng. Lúc đọc mà luôn có cảm giác những giọt mưa trong vắt tí tách tí tách trên cỏ non. Chợt nghĩ: đã bao lâu rồi mình không cảm nhận được sự mát lạnh của giọt mưa ngấm trên tóc? 

Bạn thấy ý tưởng cuốn sách hay không? Thường người ta phải để sách tránh xa nước và mưa. Sách thì chỉ đem ra phơi nắng thôi. Đằng này lại hẳn một Tiệm sách cơn mưa. Nhưng hãy đọc xem tác giả xử lý như thế nào nhỉ?

Mạch truyện được viết một cách rất hấp dẫn. Bạn bé nhà mình còn cứ đòi đọc thêm 1 chương nữa chỉ vì không biết là bạn ốc sên đã biến mất đâu rồi? 

Truyện cho thiếu nhi mà người lớn đọc còn mê mẩn quá!

Saturday, April 16, 2022

Thay đổi tất cả chỉ trừ vợ và con - E Ji Sung

 Phải nói ngay từ đầu, cái tên sách chả thấy liên quan gì tới nội dung cuốn sách.


Nói chung là một cuốn sách thật sự là khá phiến diện và tràn đầy cái " cho rằng". Cảm giác giống đám sách help self dậy đời một cách sáo rỗng.

Cái gì mà " ông có một niềm tin mãnh liệt", " ông hoàn toàn tin tưởng vào bản thân mình", " không ai có được niềm tin như ông"... và thế là ông thành công. Ôi mèng ơi. Đọc đoạn này mình buồn cười dã man. Ừ thì cũng có thể người ta thành công vì người ta tin tưởng - nhưng ... ai dám bảo những người chưa nổi tiếng bằng kia không tin tưởng bằng??? Mà ông tác giả có phải là ông kia quái đâu mà nói như thể " chui trong gầm giường nhà người ta thế?" 

Một số điều được nhắc đi nhắc lại về cơ bản là cái mà ai chả biết:

- Học. Học mọi lúc mọi nơi. Đọc nhiều sách. Học với chuyên gia. Truyền văn hóa học hành trong doanh nghiệp.

- Đổi mới. Đổi mới hay là chết!

Điểm sáng để mình không oánh 1 sao cho cuốn sách này là ở câu: " Bản chất và mục đích của công việc mình đang làm là gì? Là mang lại cuộc sống hạnh phúc và an toàn cho gia đình". Giống như kiểu " không quên sơ tâm" ấy! Rất - rất nhiều người - nhiều khi trong đó có mình, cứ lao vào công việc mà quên đi mất mục đích cuối cùng của công việc: đó là để gia đình có một cuộc sống tốt đẹp hơn!. Nhớ được mục đích thì mới biết đường mà cố gắng phát triển sự nghiệp - mới không quên là đừng chạy theo công việc quá!

Còn lại râu ria khác - thực sự chả hiểu nổi logic của cuốn sách. 

Wednesday, April 13, 2022

Đúng việc - Giản Tư Trung

Nếu mà như trước đây, nhìn thấy cuốn sách này chắc mình đã xỉu chứ đừng nói tới chuyện đọc hết hơn 300 trang.

Gần giống kiểu Tôi tự học hoặc Khuyến học. Nhưng Đúng việc bàn về tổng quan và cao hơn mỗi sự học. 

Một cuốn sách khá là " triết học". Cùng một phần nhờ đọc cuốn này mà mình hiểu hơn cũng như giảng được cho con trai sự cần thiết của việc học môn ngữ văn. ( Lúc mà bạn ấy kêu ầm lên là môn này nhảm nhí và chán ngắt - Quả đáng tội là đọc mấy cái định nghĩa trong sách giáo khoa thì mình cũng thấy chán thật - cho dù xưa mình cũng ngồi đội tuyển văn).

Sách chia chính thức 4 phần: Làm người - làm dân - làm việc và cuối ngắn hơn là: làm giáo dục. Buồn cười ở phần đầu " Làm người", mình vừa đọc vừa hỏi trêu con trai: " Làm người là làm gì?" xong rồi nói chọc chọc: " Chắc là không phải làm chó nhỉ?" Ở phần này đọc nhớ nhất câu của Steve Jobs: Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ! Xưa nghe nhiều nhưng không hiểu lắm! Giờ thấy ấn tượng sâu đậm hơn nhiều. Trong phần này nhắc nhiều lần tới từ " khai" - khai trí, khai tâm, khai phóng... Rất là hay! Những ai làm nhiều về giáo dục đào tạo hoặc đơn giản là dạy con cũng nên học.

Phần 2: Làm dân. Nói chung là phần này mình thích. Hay hơn nhiều ngày xưa năm nhất học Pháp luật Đại cương. Hiểu thế nào là nên cần " tam quyền phân lập". Vì sao cần phải có " hiến pháp" và vì sao " hiến pháp" phải cao nhất. 

Phần 3: Làm việc. Có lẽ phần này gần gũi với người đọc hơn hẳn. Cơ bản những điều mà " Ai cũng hiểu, chỉ vài người không hiểu". Có lẽ những điều này đã được dạy từ hồi tiểu học - có điều giờ chẳng ai nhớ luôn. Làm việc mà không đúng mới gây nhiều hệ lụy như thế. Làm xói mòn hết niềm tin xã hội và ngăn cản sự phát triển.

Phần 4: Làm giáo dục. Như đã nói nhiều lần từ các cuốn sách trước, mình vẫn coi tất cả phải bắt nguồn từ giáo dục. Trong cuốn sách này tác giả có nhắc tới thời kì Minh Trị ở Nhật Bản và nền giáo dục ở Phần Lan. Thậm chí còn có cả bảng so sánh giữa giáo dục Việt Nam và Phần Lan nữa. Cũng hiểu vì sao mà sếp mình bên này không cho coi trường như là một doanh nghiệp. Mình thích phần này được bàn luận sâu hơn nữa cơ.

Tổng kết: một cuốn sách khá mô phạm nhưng đáng đọc. 

Monday, March 28, 2022

Mở cửa tương lai - Nguyễn Phi Vân

 Một cuốn sách hay mà đọc mãi mới xong - Cũng vì nhiều kiến thức quá!

Mình đã đọc chị Nguyễn Phi Vân khá nhiều. Không chỉ sách mà còn theo cả blog - tham dự các khóa học miễn phí trong thời gian dịch - nghe các bài nói chuyện của chị.

Nói chung là rất phục với một người " dám cho đi" như thế! Và mong ước sẽ gặp được người sếp có cả tâm lẫn tầm như thế - để yên tâm mà cống hiến chứ không phải lo " chính trị nơi văn phòng".

Cuốn sách cung cấp cho mình rất nhiều thông tin - kĩ năng cũng như hiểu biết về thị trường thế giới. Cơ mà đôi lúc ngộp quá vì cảm giác tác giả đi quá nhanh. Với tình hình như nơi mình làm việc thì chạy hộc bơ cũng không theo kịp.

Ngoài cả đống kĩ năng cần học - cả tỉ thứ cần thay đổi tư duy và cách tiếp cận, mình lại ấn tượng nhất về đoạn " chính trị văn phòng" và " lòng biết ơn".

Nói trước về "chính trị trong văn phòng" đi. Hồi trước làm nơi cũ, sếp nữ cực ghét đám nhân viên tụ tập buôn chuyện. Sếp bảo: nói dài nói dai thành nói dại, hết buôn chuyện nhà sẽ sang buôn chuyện nói xấu người khác. Và ra lệnh cấm tiệt việc tụ tập từ 3 người trở lên. Ha ha... Bây giờ nghĩ lại đúng là chính sách hợp với mình. Đó là quãng thời gian vất vả nhưng nhẹ đầu nhất. Vì mình chỉ tập trung vào công việc, chả rảnh để chiến đấu với " chính trị nơi công sở".  Chỗ sau này gặp được một cao thủ chơi trò này. Đúng là khuấy cho cả văn phòng không lúc nào bớt độc hại. Làm thì không có kết quả, nhưng kêu gào, quát tháo đủ thứ. Không muốn chịu trách nhiệm về bất cứ cái gì - kể cả trong công việc của mình quản lý - nhưng lại chõ mũi vào tất cả. Khiến cho cả văn phòng toxic và những người muốn làm việc chỉ có nước bỏ đi hết. Hậu quả là giờ công ty đang đôi mặt với làn sóng nghỉ việc kia kìa. Haizzz... 

Lòng biết ơn. Nhớ năm đầu dịch, khi mà giãn cách lần đầu. Công ty vẫn tử tế trả lương và hỗ trợ cho người lao động. Nhưng sau đó dịch kéo dài - và việc cho nghỉ việc không thể tránh khỏi. Mình có đăng lên Facebook một câu thế này:

Status mình ghi thêm: bạn lo cho gia đình 4 người, sau lưng sếp là cả hàng trăm con người...
Mãi sau này mình mới biết cái bài này của mình được 1 ông thầy chuyên dạy về Nhân sự bê về tường nhà ông ấy - với thái độ phê phán. Đại ý rằng là: lo cho nhân viên là trách nhiệm của sếp - chả phải ơn huệ gì sất. Rồi ông ý còn gây chiến với một chị chủ doanh nghiệp đang đau đầu star up - tình cờ chị này mình cũng có theo dõi. Và chị ấy đã chiến cho ông ý một trận tưng bừng - Chứ không phải đơn giản bỏ qua như mình. Quả thật, tự nhận thấy là mình cũng cảm giác tốt - hồi được giới thiệu ông này để học nghề Nhân sự thì mình đã không thích - nên mặc dù theo dõi chứ không hề theo học. Vì cảm giác lão ấy quá hám danh mà dám làm đủ mọi thứ. Lúc đọc bài phê phán tư tưởng của mình, cũng hơi gợn gợn - nhưng như lần đọc xong " Thật ư? Thật ư? Phải là hồng phai xanh thắm" thì tự mình cứ sống đúng với quan điểm của mình thôi. 
Đọc đoạn văn này trong Mở cửa tương lai lại càng thêm tự tin với suy nghĩ đó.

Nói chung là một cuốn sách hay. Người trẻ nên đọc. Và người đang đi làm cũng càng nên đọc. 
Sách mua qua Tiki nha: https://tinyurl.com/y86e39w6
Ai muốn đọc các bài viết trên blog của chị Nguyễn Phi Vân thì cũng cứ nhắn tin - mình gửi liền nha.


Tuesday, March 15, 2022

Đừng sợ mình sai, đừng tin mình đúng - Night fly

 Chỉ 1 từ: NON!

Đáng lẽ ra phải nghe cái tiêu đề đã đoán ra rồi chứ. Thế mà vẫn tốn tiền mua - chỉ vì nghĩ nó khá "deep". Đọc xong thì thấy nội dung non y chang cái tiêu đề.

Giữa tiêu đề và nội dung quả thật chả thấy liên quan gì tới nhau!

Nói chung để viết kiểu tản văn này thì cho dù là Thạc sĩ Tâm lý học cũng cần phải trải nghiệm và học tập ngôn ngữ nhiều hơn nữa.

Những khúc đầu của cuốn sách có một vài khúc hay. Ví dụ như: " Chuyện cái nhọt". Quả thực đọc đoản này rất xúc động. Có lẽ là do mình đồng cảm. Cũng có một thời mình y chang như vậy. Không thích nhờ vả ai. Thích học tập nữ cường. Thích độc lập. Thực ra là suy nghĩ ấy không sai. Về sau nhận ra là không cần thiết. Trong sách, bạn ấy bị nhọt ở chân đau tới mức không đứng dậy để đi lấy nước được. Bạn ý đã chọn giải pháp là chịu khát tới tận giờ ra về. Thậm chí tới lúc đó, cũng vẫn không đứng lên nổi. Lúc đó những người đồng nghiệp xung quanh vội vàng chạy lại đỡ, một người chị còn mắng: " Ngu ngốc!". Quả thực là Ngu ngốc mà! Không phải tự nhiên mà con người phải sống nương tựa vào nhau. Không phải tự nhiên mà cô đơn mới là cảm giác làm mất kết nối nhất! Câu nói của mẹ tác giả cực hay: " Làm người, dám ăn thì mới dám cho. Nếu bản thân mình không dám ăn của người khác thì làm sao dám mời ai". Đúng thế! Học cách cho đi - cũng phải biết cách để nhận lại. 

Đoản " Nhìn thấy mình đẹp, nghĩa là đẹp"  - vốn là châm ngôn sống lâu nay của mình và tụi bạn thân. Giống kiểu người ta bảo: Ngưu tầm ngưu ấy! Tự tin vào chính mình và sống vì bản thân mình - miễn điều đó không ảnh hưởng tới ai. Bảo sao tụi mình lúc nào cũng vui vẻ phơi phới!

 Những khúc sau thì chán hẳn. Làm mình đọc lướt lướt đại khái chứ chả cảm nhận thấy gì nữa. Một vài điểm giáo điều và tự mâu thuẫn với bên trên. 

Nên xếp loại cuốn này 3 sao thôi! May mà chỉ có 200 trang!


Link Tiki cho ai đó cố chấp muốn mua về đọc thử: Ah - Tiki đã hết bán! He he...

Sunday, February 27, 2022

Cởi trói linh hồn - Michael A.Singer

 


Một cuốn sách về thiền định và thức tỉnh tâm trí.
Thực ra nếu ai chưa từng nghiên cứu về thiền định hoặc yoga thì có thể là sẽ khá khó hiểu. 
Những chương đầu tiên của cuốn sách làm gợi nhớ tới " Tối giản tâm trí". Đó là khi bạn để tâm đến quá nhiều điều và tự bạn trao đổi xin ý kiến của tâm trí. Chắc trong chúng ta ai mà chẳng đầy nhóc các suy nghĩ về ti tỉ thứ xung quanh. Ai chả đôi lần tự hỏi lòng: Mình làm thế nào có sai không? Mình nên làm thế nào?... Đại loại các câu hỏi như thế. Nhưng dưới sự phân tích của tác giả, mình chợt nhận ra các ý nghĩ vu vơ vô định ấy không nhiều tác dụng - nó chỉ làm rối bời thêm đầu óc của mình thôi. Đã lâu rồi, mình quyết định dừng mấy cái suy luận kiểu: nó thế này thì chắc là nó thế kia... Đúng chuẩn là " tối giản tâm trí" - nhưng được giải thích khoa học và dễ hiểu hơn.
Phần 2 về Trải nghiệm năng lượng. Món này chắc ai đã từng thiền chắc sẽ hiểu được cảm giác ấy. Chứ đọc khơi khơi mỗi sách thì không tưởng tượng ra được. Mình thi thoảng ngồi thiền, sau một khoảng thời gian làm trống rỗng đầu óc, lúc xả thiền thì người như thể được nạp đầy lại năng lượng. Khoa học vẫn chưa thể giải thích được điều này. Có chăng thì bản thân tự trải nghiệm mới hiểu được.
Phần 3: Giải phóng bản thân. Đọc chương này cũng cảm thấy gần gũi với tư tưởng Tối giản. " Buông bỏ" mới là phương thuốc chưa lành tốt nhất. Tôn trọng những cảm xúc mãnh liệt - nhưng không thả mình vào nó. Đóng vai trò như một người quan sát thật tỉnh táo và bạn sẽ hiểu thế nào là " giải phóng bản thân".
Phần 4: Vượt qua rào cản chính mình. Lúc đầu đọc câu chuyện ngụ ngôn về ngôi nhà quả thực mình đã không hiểu lắm. Phải đọc tới đoạn giải thích phía sau thì mới vỡ lẽ ra. Điều này làm mình nhớ tới nội dung truyện " Phi chức nghiệp bán tiên" đang đọc. Có những người ngộ đạo - chỉ lướt qua là đã hiểu. Có những người " chậm tiêu" - đọc qua cả nghìn lần vẫn không ngộ ra. ( Chẳng hạn như mình - có những " sát na" cảm giác tới gần thông suốt - nhưng vẫn cố chấp lắm!)
Phần 5: Sống đúng nghĩa. Chương ấn tượng nhất với mình trong phần này là " Suy ngẫm về cái chết". Thậm chí, mình còn mua cả cuốn " Tạng thư sống chết" về để tìm hiểu. Nhưng chung quy lại, vẫn không muốn suy ngẫm về cái chết - mặc dù biết điều này quan trọng trong việc thức tỉnh Tâm trí. Chỉ là cố tình không muốn nghĩ nhiều về nó thôi!
Nói chung là một cuốn sách khá hay. Nhưng hiểu được nó thì người đọc nên có sự trải nghiệm và kiến thức nhất định về Tâm thức.

Link Tiki cho bạn nào muốn mua sách nè: https://tinyurl.com/ybukw5d7

Friday, February 25, 2022

Phỏng vấn là cuộc chơi tâm lý, chiến thắng gọi tên người chủ động - Chaka Booker

Cuốn sách dành cho những nhà tuyển dụng muốn chuyên nghiệp và cả những ai muốn pass trong một cuộc phỏng vấn.


Cuốn này là do cô em đồng nghiệp mua rồi cho mình mượn. Cơ mà lúc đọc thấy hay quá - chả lẽ lại mua thêm 1 quyển cất làm của riêng???

Cuốn sách nêu lên 12 chiến lược cần thiết để tiến hành phỏng vấn tìm kiếm người phù hợp. Nhưng về căn bản, để hiểu rõ các chiến lược này, bạn vẫn cần hiểu biết nhiều về Tâm lý học.

Ví dụ như ngay ở chiến lược số 1: Trực giác - hiểu rõ về vị trí. Qua một thời gian làm tuyển dụng, để hiểu rõ vị trí rất cần sự tham gia của chuyên viên tuyển dụng. Nhiều khi, đến cả quản lý trực tiếp cũng không hiểu rõ là mình cần người như thế nào. Đương nhiên rồi, vì họ đâu có chuyên về nhân sự - họ chỉ biết là cần người làm được cái này - cái kia. Và đọc bản mô tả công việc thì nhiều khi không rõ hết ý mà người ta cần tuyển. Đã không ít lần, sau khi đăng tuyển và phỏng vấn theo mô tả công việc mà quản lý đưa ra, thì mình đã góp ý điều chỉnh cả về tên chức danh - mô tả công việc và mức lương. Người làm tuyển dụng đương nhiên không hiểu biết được tất cả các nghiệp vụ của các ngành nghề - nhưng việc ngồi cùng phỏng vấn và trò chuyện sẽ giúp mình hiểu rõ hơn về vị trí cần tuyển.

Công việc phỏng vấn còn yêu cầu nhà tuyển dụng phải tốt về giao tiếp. Ở chiến lược số 2: Câu hỏi đúng nhưng sai cách là câu hỏi sai. Chiến lược này làm mình nhớ tới cách để nói chuyện với các con. Cùng là 1 ý, nhưng nếu không biết cách nói thì rất dễ gặp thái độ phản kháng và không hợp tác. Trong chiến lược này cần ghi nhớ: Loại bỏ tín hiệu - Lựa chọn ngang bằng. 

Một điều cũng rất cần được chú ý ở Chiến lược số 7: Ngừng hợp lý hóa. Quả thực khi phỏng vấn là trao đổi tìm hiểu giữa cả ứng viên và nhà tuyển dụng. Khi gặp được ứng viên vừa mắt ( xinh trai đẹp gái chẳng hạn), người tuyển dụng rất dễ rơi vào tình trạng cố gắng " hợp lý hóa" để tuyển cho được người đó - cho dù có thể người ta không phù hợp với vị trí.

Ở chiến lược số 10: thiên kiến - mình đã gặp không biết bao nhiêu mà kể rồi. Từ việc chỉ ưu tiên chọn nam chứ không tuyển nữ, tới việc phải tốt nghiệp từ trường nay hoặc trường kia ra. Gặp những thiên kiến kiểu này, rất khó để thay đổi và cũng khó để tuyển người. Nhưng thực tế ngoài cuộc sống thì ai gần như cũng có thiên kiến. Cho nên, đứng ở vị trí nhân sự thì chỉ có cách cố gắng giảm nhẹ ảnh hưởng của thiên kiến tới quyết định tuyển dụng bằng cách trao đổi và thuyết phục thôi. 

Cuốn sách này còn rất hay vì ở cuối mỗi chiến lược đều có bài tập thực hành - được phân tích tỉ mỉ và đưa ra các câu hỏi chi tiết. Thật sự muốn chụp hết lại để làm 1 bảng cẩm nang riêng cho bản thân mình quá!

Link mua cuốn sách trên Tiki nha: https://tinyurl.com/yctz64sl

Thursday, February 24, 2022

Kế thừa hay chuyển giao - Alan Crosbie

 

Như một sự sắp đặt vô tình mà như cố ý, từ hồi rời bỏ ngành Ngân hàng thì mình làm việc cho doanh nghiệp gia đình. Xét về quy mô thì những công ty này cũng đạt tới loại vừa - nghĩa là đã qua giai đoạn thành lập để bước sang giai đoạn phát triển. 

Thật sự là có nhiều khác biệt khi làm ở những mô hình doanh nghiệp khác nhau lắm lắm luôn. 

Cuốn sách này được chọn để mình có thể hiểu hơn chút về doanh nghiệp gia đình - đặc biệt là khoảng thời gian chuyển giao giữa các thế hệ.

Có rất nhiều các bất cập do sự khác biệt về phương hướng - ý chí - sở thích cho tới năng lực khiến nhiều công ty gia đình không thể tồn tại qua nhiều đời đã được cuốn sách nêu lên:

- Công ty gia đình gợi nên bầu không khí ấm cúng như gia đình - đồng nghĩa người ta hiểu rõ về nhau và nhiều khi không có đủ sự tôn trọng cần thiết.

- Sự kỳ vọng quá lớn của người sáng lập dành cho thế hệ kế tiếp mà không quan tâm tới ước mơ của con cháu.

- Người sáng lập dù đã chuyển giao quyền lực cho thế hệ kế tiếp nhưng vẫn muốn nhúng tay vào điều hành.

- Việc cả nể nên sắp xếp người trong gia đình vào các vị trí chủ chốt mà không xét tới năng lực có đảm đương được không.

- Sự phân chia tài sản nhằm cố gắng đạt tới sự công bằng - khiến cho doanh nghiệp bị chia nhỏ hoặc sự tranh giành của thế hệ kế thừa.

Đọc những nguyên nhân khiến nhiều - cực nhiều doanh nghiệp gia đình đã từng rất mạnh rồi lụi tàn trong tay con cháu hoặc diễn ra cảnh tranh giành kiện tụng tới mức tan nát cả gia đình. Nhưng mà, chả cần nhà giàu, nhà nghèo mà có tí tài sản đất đai cũng đánh nhau tới sứt đầu chảy máu đó chi. Đọc xong thấy mấy phim gia đấu cũng gần với thực tế chứ không phải xa xôi ở đâu - dù phương Tây hay phương Đông thì đều có.

Tác giả có kiến nghị một vài ý kiến:

- Việc chuẩn bị người kế thừa nên phải tiến hành từ sớm - rất sớm bằng cách quan sát lũ trẻ từ bé - từ đó chọn ra và huấn luyện người phù hợp nhất.

- Không để người nhà vào làm việc cho công ty gia đình nếu không đủ năng lực. ( Sự thực là có công ty đã truyền qua 18 đời và vẫn đang trên đà phát triển vì áp dụng khắt khe tiêu chí này.) Người nhà mà không có năng lực thì hãy chỉ nên làm cổ đông và hưởng cổ tức - cũng không được vào hội đồng quản trị luôn.

- Các công ty gia đình muốn phát triển vượt lên phải xem xét tới việc xây dựng một hội đồng quản trị " chuẩn".

- Nếu thế hệ sau mà người sáng lập cảm thấy không phù hợp để điều hành doanh nghiệp - tốt hơn hết là bán phắt nó đi và chia đều tiền. Còn nếu đã chuyển giao - thì người chủ cũ hãy rút lui hoàn toàn và để người sau tự do sải cánh.

Ha ha... Đọc để biết thêm chút thế thôi. Chứ làm thuê tuổi gì mà đòi can thiệp sâu hơn vào điều hành ở các công ty gia đình được. Đọc để biết mình đang ở đâu - việc mình cần làm là gì - trách nhiệm tới cùng của mình là gì. Có vậy thôi!

Link Tiki nha: https://tinyurl.com/yb6x2ptd


Monday, February 21, 2022

Nghệ thuật tập trung - nâng cao năng suất tối ưu thời gian hiệu quả bất ngờ của DaiGo

 

Chọn cuốn này đọc theo sự mách bảo của 2 bạn giai nhỏ. Nói chung là dạo này đọc khá nhanh và hiệu quả. Cảm giác như được tiếp sức ấy!

Như cũ. Ưu điểm cuốn sách chỉ ra khá hay các cách để tập trung. Nếu ai đã nghiên cứu nhiều về tối giản thì về cơ bản nghệ thuật tập trung cũng dựa nhiều trên ý tưởng tối giản đó. Cũng đúng thôi mà. Bớt đồ đạc và sự việc thì sẽ tập trung. Nhưng vốn con người lại cứ hay tự làm mình nhiễu loạn vì đủ mối quan tâm.

7 động cơ tạo sự tập trung:

- Bàn làm việc ít đồ đạc. Có đồ màu xanh lam. Ánh sáng tốt. Và nên có gương soi. Sổ được mở sẵn để chờ viết. Cài này thì mình thực hành khá tốt rồi nè. Từ hồi bắt đầu theo phương pháp tối giản thì mình dẹp sạch bàn làm việc. Để mỗi cốc nước và cái đèn bàn. Đồ dùng văn phòng mình thường hay nhét chung để dùng cùng đồng nghiệp - nghĩa là 2 người chung 1 dập ghim, 1 cuốn note vàng, 1 bút nhớ, 1 bút xóa ... Thậm chí đồ ít dùng như kéo, dao rọc giấy... thì cả phòng chung nhau 1 cái. Mình không để lọ cắm bút vì chỉ trữ đúng 1 bút bi và 1 bút chì - hết giờ là cho luôn ngăn bàn. Mọi người hay trêu là mình chuyên đi mượn - nhưng quả thật mình thấy tần suất dùng không nhiều thì không cần thiết phải trữ mỗi người 1 cái - vừa lãng phí tiền vừa làm bừa bộn. Thậm chí mình còn bỏ luôn cả khay đựng giấy tờ trên bàn rồi. Cách xử lý là: 1 - số hóa toàn bộ văn bản, 2 - xử lý ngay luôn văn bản. Có cốc nước xanh lam - vì vô tình mình thích màu này - quá tuyệt. Chưa có cái gương xinh yêu nào cả - chắc sau này sẽ sắm.

- Tư thế. Cái này chắc khá lạ với mọi người nè. Mọi người hay quan niệm là để tập trung thì phải ngồi ngay ngắn chỉnh chu. Nhưng thực tế không hẳn như thế. Ngồi đúng tư thế thì giúp tập trung được lâu và đỡ mệt mỏi hơn. Nhưng đứng thì tốt hơn so với ngồi đó. Chẳng hạn như 2 bạn nhỏ nhà mình ở nhà thì cho đứng làm bài tập cơ. Và quả thực là tập trung nên làm nhanh hơn hẳn ngồi đó.

- Ngoài ra còn có: ăn uống - thói quen - cảm xúc - vận động và thiền. 

Bàn về thói quen đi. Mình đã áp dụng cách tối giản để bớt phải quyết định nhiều thứ lặt vặt nè. Vd từ việc ăn mặc. M đã sắm 7 cái áo trắng các kiểu và 7 chân váy đủ màu - thế là khỏi phải nhức đầu mỗi sáng xem cần mặc gì. Chiêu này học của bác Jobs và bác Mark. Nếu mà mình là nam giới chắc chơi nguyên màu nguyên tuần như các bác ấy luôn cho nhanh hơn nữa á. Rèn luyện thói quen để tập trung cũng rất gần với đi theo hướng tối giản.

3 phương pháp phục hồi:

- Ngủ đủ. Cái này hay nè. Trước giờ cứ hay bị nói là ngủ lắm. Nhưng nhiều sách khoa học đã nói rồi. Cơ thể con người khác nhau nên cơ chế ngủ khác nhau. Có người ngủ nhiều và có người chỉ cần ngủ rất ít. Nên không thể đổ thừa người ngủ lắm là lười biếng được. Như mình chẳng hạn ấy. Với các bệnh cảm cúm lặt vặt, cách chữa lành với mình nhanh nhất là bôi dầu - mặc ấm và ngủ. 

Tuy nhiên không đồng tình lắm với ý kiến của tác giả là: dậy sớm mới là minh mẫn. Như cuốn nào đó trước đây mình đọc được thì cơ chế con người có kiểu: họa mi và cú. Nên không thể bảo cú dậy sớm đi để minh mẫn. Cái này vẫn là nên lắng nghe cơ thể để biết mình thuộc trường phái nào.

- Chữa lành từ giác quan: điển hình ở đây là mắt. Đúng là dùng lòng bàn tay ấm ủ mắt - hoặc miếng matxa ấm mắt có tác dụng rất tốt để thư giãn sau căng thẳng. Mình muốn bổ sung là ngâm chân ấm cũng cực kỳ tuyệt vời nữa - nhất là vào mùa rét.

- Viết ra những lo lắng bất an. Hoặc nói cũng được nhỉ? Giống như kiểu một sự tự giảm bớt áp lực ấy. Điều này làm cơ sở khoa học để mình công khai đi cà phê chém gió mà không ai phản bác được nha. Hi hi...

Nói chung là cuốn sách logic - hay và tập trung giải quyết vấn đề y như tên đề của nó. Mình đánh giá cao những hình vẽ nhỏ xinh và giúp ghi nhớ ngắn gọn. 

Link mua Tiki nè: https://tinyurl.com/yczxoo35


Saturday, February 19, 2022

Nghệ thuật kiếm tiền của người Do Thái - Trần Linh

 

Một số cuốn sách đọc dễ vào nên nhanh ghê luôn. Không vật vã như các cuốn khác. Thế nên các nhà xuất bản Việt nên xem xét mà bỏ loại chữ " có chân" đi. Đọc nặng nhọc ghê luôn.

Cuốn này này tạm được. Khái quát một số quy tắc kiếm tiền của người Do Thái. Nói chung cũng học được một chút:

- Khao khát thành công. Nhớ xưa hồi được cho đi học lớp về quản lý cũng vì mình mạnh dạn dám giơ tay để ứng tuyển lên Kiểm soát viên. Vì sếp nói rằng: trước tiên bạn phải muốn đã!

- Tự tin về khả năng ăn nói. Điều này chắc không phải bàn cãi nhiều nhỉ? Đơn giản từ việc giải thích. Nếu anh không biết diễn tả ý của mình, thì làm sao anh thuyết phục được sếp chấp thuận ý kiến, làm sao nói cho đồng nghiệp nghe hiểu được? Đa số các ngành nghề cấp cao đều cần phải ăn nói tốt. Rèn luyện khả năng ăn nói cũng là cách để vận dụng kỹ xảo đàm phán tốt. Mình cần học hỏi hơn nữa trong việc chuẩn bị trước khi bước vào bàn đàm phán: chuẩn bị đầy đủ thông tin, có thứ cần theo đuổi- có thứ không cần theo đuổi, giữ kín bí mật, dần lộ sự sắc sảo, Kiểm soát sức ép, để cấp phó làm việc trước

- Không làm doanh nhân thì làm chuyên gia. Mình thực sự cảm phục và thích cách mà người Do Thái cho phép người trẻ thay đổi nghề học linh hoạt. Phải thử mới biết mình thực sự tốt ngành nào. Ngoài ra, cách mà trong cuộc họp người ta đều cho bắt đầu bằng ý kiến của người trẻ, rồi đến người lớn tuổi hơn, sếp là người lắng nghe, tổng kết và chốt quyết định cũng rất đáng học tập. 

- Theo đuổi của cải là điều đáng tôn trọng. Quả thực, rất nhiều sách về kinh doanh mình đọc đều đang nêu ý kiến như này. Mình thì nghĩ đơn giản hơn: không có tiền thì chả quyết định được cái gì! Nên ai đó mà có thái độ kiểu "khinh bọn giàu" thì nên suy nghĩ lại trước khi muốn làm giàu nhá. Đồng nghĩa với ý này còn có: đồng tiền không có họ tên, biến luật pháp thành vũ khí, coi trọng chất lượng sản phẩm và kiên trì theo đuổi lợi nhuận, yêu tiền và tiếc tiền, không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào, tận dụng sự trợ giúp của người khác 

- Giữ chữ tín. Điều này được nhắc lại qua nhiều chương trong cuốn sách. Từ: Khế ước là thiêng liêng và bất khả xâm phạm, thực hiện hợp đồng một cách nghiêm túc, làm ăn trung thực... Mình chưa làm ăn với người Do Thái, nhưng cũng nghe nói để thành những thương nhân nổi tiếng thế giới thì những người Trung Quốc cũng cực kỳ đảm bảo chữ tín trong kinh doanh. Nhớ hồi đi đảo Batam, bà chị có dặn là đi taxi thuê cả ngày nhớ tìm người Trung ấy. Đừng tìm người Ấn. Không nghe lời nên gặp ngay tài xế Ấn vừa ăn bớt điểm tham quan lại còn dùng thời gian đưa khách đi đón con mới chán. 

- Quy tắc kinh doanh 22/78. Quy tắc win - win.

- Đặc biệt là chương cuối về cách đối xử với người lao động. Cái này chắc các "doanh nhân trẻ Việt Nam" còn phải học tập nhiều lắm. Mình thích câu này trong kinh Talmud: " phải trả họ tiền công ngay trong ngày". Điều đơn giản ấy mà nhiều chủ còn chưa làm được. Không thể tin được là Kinh Talmud đã có từ lâu đời rồi mà đã mang những tư tưởng rất tiến bộ và phù hợp: "người lao động không phải là nô lệ, họ bình đẳng với người thuê". 

- Về tinh thần học tập suốt đời của người Do Thái chắc không cần bàn nữa nhỉ? Quá nổi tiếng rồi.

Nói chung là cuốn sách khá đáng để đọc. Mình đặc biệt thấy sau khi hệ thống lại kiểu review của mình thì có liên quan và dễ hiểu hơn cách viết chia chương hơi ngẫu hứng của tác giả. 

Dù không phải định kiếm tiền làm doanh nhân thì vẫn nên đọc cuốn sách này nhé. Suy cho cùng, đi làm thì cũng là một hình thức " kinh doanh sức lao động " có phải không?

Link mua từ Tiki: https://tinyurl.com/yayfq5sy

Friday, February 18, 2022

Nếm trải buồn vui, ngắm nhìn nhân thế - Tôn Diễn

 Không hiểu sao, đọc Nếm trải buồn vui, ngắm nhìn nhân thế của Tôn Diễn lại làm mình cứ liên tưởng đến chàng nhạc sĩ - ca sĩ hát bài Họa trong chương trình Sing My Song China từ lâu lắm rồi. Ấn tượng là một nhà văn trẻ, đi nhiều, trải nhiều và suy ngẫm nhiều về thế giới. Và hình như đều giống nhau ở chỗ cùng sống ở Tứ hợp viện.

Có một điều mà mình nhận thấy là các nhà văn Trung đọc rất rất nhiều và cũng suy ngẫm nhiều về nhân tình thế thái. Đọc Tôn Diễn làm mình cảm thấy như một mảnh tâm hồn được tìm thấy.

Các bạn hay đọc bài của mình, chắc thế nào cũng nhớ là mình đã nhiều lần nói về sự mông lung của tuổi trẻ. Tới tận bây giờ, nhiều khi vẫn tự hỏi không biết bản thân đã đi qua những năm tháng tuổi trẻ bằng cách nào nữa? Mọi thứ đều mờ ảo. Giống như bài hát gì nhỉ, có câu: " thanh xuân của ai không mơ hồ?"

Trong cuốn tản văn này có một chi tiết được nhắc đến mà mình rất thích. Đó là hình ảnh của đoàn tàu. Có lẽ tác giả Tôn Diễn tâm hồn cũng hơi bay bổng nên cũng rất thích những chuyến tàu. Mỗi chuyến tàu khởi hành - là những cuộc đoàn tụ hoặc chia ly - đời người cảm giác cũng như một chuyến tàu bất tận ấy!

Đọc tới đoạn này, lại nhớ thời sinh viên ở nhà trọ cấp 4, hàng đêm nghe tiếng còi tàu từ xa vọng lại - như chạy vào lòng của người xa xứ. Lúc ấy mình còn viết một đoạn văn về tiếng còi tàu đêm với nhân vật là Lam và Duy - Không hiểu sao cực kỳ thích tên Lam từ hồi đó rồi. Tới giờ càng thích tên Lam vì xuất thân từ Lam Trạm - Lam Vong Cơ. Hi hi...Còn nhân vật nam mà tên Duy chắc là do ấn tượng trong tác phẩm nào đó là nam mà tên Duy thì kiểu thư sinh - thanh tú. Mỗi tội về sau gặp người tên Duy thật thì béo tròn ung ủng. 

Nói tới tàu - có lẽ đời mình cũng đi được có mấy chuyến - chưa đếm hết trên đầu ngón tay. Nhưng giống như tác giả, hình ảnh đoàn tàu mang nét gì đó rất văn học và nhiều hoài niệm. Như tác giả có viết: " tàu hỏa chở theo phương xa của bạn, cũng biến phương xa thành một quê hương khác của bạn. Giúp bạn biết được thế nào là nhung nhớ, rồi vì thế mà bôn ba cả đời." Từ nhỏ mình đã thật sự không thích ở mãi cái thị xã Hòa Bình nhỏ xíu đó, từ bé trong lòng đã muốn đi xa. Tới giờ ở nơi chốn phồn hoa, nhưng lòng vẫn còn chưa dừng lại. Có lẽ, một góc nào đó mình giống như đoàn tàu - sẽ còn bôn ba khắp chốn nữa cơ.

Một đoạn tản văn nữa của Tôn Diễn làm mình xúc động rất mạnh. Đó là " Ông ngoại thọt dưới trăng". Bởi có lẽ chuyện mình gặp cũng gần gần giống như tác giả. Ông ngoại với mình là cảm giác xa xa lắm rồi. Những kỉ niệm về ông thật sự nhạt nhòa. Nhưng kiểu như " người nhà" - nên lần nào nhắc tới cũng thấy thân thuộc lắm. 

Mà giời ạ! Sách tản văn như này 250 trang - đọc 1 phát 2 ngày xong. Sách chuyên ngành 300 trang - đọc 1 tháng rồi mà nhai chưa hết! Giá mà...sách chuyên ngành đều biến thành tiểu thuyết, có phải dễ xơi rồi không nhỉ?

Link mua sách trên Tiki nha: https://tinyurl.com/yboejyju

Link bài Họa trên Youtube: 




Saturday, February 12, 2022

Ngày hôm qua bạn đã học được gì?


 Nói thật là nghe xong cái viễn cảnh mà sếp vẽ ra mà muốn đấm á. Nó không giống cái mô tả công việc đã trao đổi mình hôm phỏng vấn. Đồng nghĩa với việc đi chệch con đường mà mình đã vẽ nên. Thế nhưng mình lại đồng ý. He he...

Hăm hở nhảy sang với tràn ngập ý định cải tiến phần Nhân sự toàn diện cơ. Nhất là hệ thống lại hồ sơ và theo dõi ấy. Còn mơ tưởng là do bên này chưa chuyên về Nhân sự nên sẽ có đầy cơ hội thực hành. Cơ mà sếp giờ lại chả quan tâm đến cái đấy nữa. Lôi mình sang cái bộ phận mới mà sếp đang ấp ủ.

Cuối cùng là vẫn chỉ cần kinh nghiệm tuyển dụng nhiều thôi. 

Nhưng cái mình đồng ý sang là do hấp dẫn của mục Hướng nghiệp. Có lẽ từ trước mình khá thích hướng dẫn nên đội " đệ tử" của mình sau này đều hết sức okie tiếp bước.  Giờ được làm việc này với thế hệ " mầm non tổ quốc" mới thú vị làm sao. 

Buổi chiều gặp gỡ 1 Doanh nghiệp sang đề xuất để nhận sinh viên thực tập mới mở mang bao nhiêu thứ. Hic... Đã nghe qua về đãi ngộ với thực tập sinh rồi. Nhưng nghe tận tai mới càng thấy xuýt xoa. Tự dưng cơn ham tiền nổi lên làm muốn đổi nghề lần nữa á. Hic. Đấy! Không sang thì làm sao mà biết được trên đời có ưu đãi đến thế!

Thêm nữa, qua bên này càng thấy 2 cái bằng đại học của mình quả thật nhỏ nhoi. Với mớ cv toàn thạc sỹ, tiến sĩ... xen lẫn những cv toàn " tiếng nước ngoài " khiến mình tự dưng có cảm giác " mù chữ". 

Khéo phải học lên Thạc sỹ thật!


Thursday, February 10, 2022

Sống một mình có thể cô đơn đến mức nào?


Page Weibo Việt hay có những câu hỏi đi vào lòng người! Chính xác câu hỏi là như thế này:

" XA GIA ĐÌNH SỐNG MỘT MÌNH CÓ THỂ CÔ ĐƠN ĐẾN MỨC NÀO?"

Và dưới là rất nhiều chia sẻ của cư dân mạng Facebook. Đều là những chia sẻ thật tình! Giống kiểu tìm được nơi trút bầu tâm sự - Đó là ưu thế của mạng ẩn danh.

Có lẽ chưa khi nào cảm nhận sự cô đơn một mình nhiều như thời gian giãn cách vừa qua. Khi mà ck thì kẹt ở nơi xa, 2 con kẹt ở 1 nơi khác. Mình cứ hay đùa rằng: " Còn 1 mình mình sống mái với Thủ đô".

Có thể thi thoảng một mình không sao hết. Thậm chí còn thấy sướng vì có thời gian dành cho bản thân. Nhưng khi nó kéo dài - kéo dài - không biết bao giờ kết thúc. Kèm theo sự phong tỏa - gần như không có sự giao tiếp trực tiếp với ai hết. Thì cái " một mình" nó trở nên chán nản thật sự.

Lúc đó mình có tiêm mũi 1. Sau này khi mọi người biết chuyện mắng cho te tua. Nhiều trường hợp sốc phản vệ xảy ra không phải ngay sau khi tiêm - có người là sau vài ngày. Chưa kể còn ốm sốt các kiểu. Mà lúc ấy cũng khá chủ quan. Chỉ lo sẵn đồ ăn sợ lúc mệt quá không nấu nổi. Và đi qua mấy ngày khó chịu như thế!

Thời gian ấy mỗi ngày mình đều đăng Facebook một bài nhảm nhí. Hết sách đến bài học online, rồi hoa lá cây cối. Vừa tìm vui cho bản thân. Mục đích chính để mọi người nơi xa biết là mình vẫn ổn.

Như hôm rồi con bé em ấy. Nó ở một mình. Chiều thứ 5 mình vừa chat với nó. Tới Thứ 7 thấy thằng cu em nhắn tin hỏi có liên lạc được với con bé không, vì 2 ngày rồi không gọi được. Nghe mà phát hoảng. Một phần cũng vì con bé mới tiêm mũi 3. Thế là gọi với nhắn tin muốn cháy máy luôn.

Nên thấy comment của các bạn là:

" 1. Trước đây tôi ở một mình, bị sốt hai ngày, chăn đắp trên người cũng ướt đẫm mồ hôi. Lúc đó tôi còn dặn bạn thân là khi nào tôi gọi điện thoại cho nó là nó nhất định phải bắt máy, vì tôi sợ mình c.hết mà không ai hay biết. Còn có nhiều lần đi uống rượu say về, một mình ôm cái bồn cầu nôn thốc nôn tháo.
2. Có lần tôi bị gãy tay, mặc với cởi quần áo đều vô cùng khó khăn, có khi dùng sức quá còn hụt hơi, hai mắt tối sầm ngã khụy xuống. Lúc ấy tôi phải cắn chặt răng tự dặn lòng là không được ngất, đã nộp trước ba tháng tiền phòng rồi, nếu qua đời thì phải ba tháng sau người ta mới phát hiện ra thi thể của mình trong phòng mất."


Cảm giác đồng cảm thực sự.


Một mình - lúc khỏe mạnh không sao - lúc ốm đau mới thấy có sao ấy!



Tuesday, January 25, 2022

Lướt qua cuộc đời

Hnay đọc được câu hỏi này trên nhóm Weibo Việt. Đột nhiên tự hỏi lòng đã có ai khiến mình cực kỳ ấn tượng như vậy chưa nhỉ? 

Là 1 bạn trai trẻ tuổi thử áo khoác dài rất kén dáng mà bạn ấy mặc lên y như tài tử luôn. Đã thế còn rất tự nhiên hỏi mình là: "chị thấy em mặc áo khoác này có được không?" Sorry em đẹp giai vì đến giờ chị chả nhớ nổi mặt em. Chỉ nhớ được mỗi là: rất đẹp giai - dáng cực kỳ ổn. Lỗi không phải tại em - là chị mê giai đẹp nhiều quá nên nhớ không xuể á.

Hoặc là anh chàng lãng tử gặp trong chuyến tàu đêm đi phượt Sapa hồi sinh viên. Phải nói là ngoan ngoãn trò chuyện tới tận ga Yên Bái. Anh giai còn ghi lại cho m số điện thoại - hẹn rằng có duyên sẽ gặp lại. Nhớ mỗi rằng anh ý để tóc hơi dài. Và có thể là cũng đẹp trai! Cứ cho là như thế đi. Ha ha... Ai bảo giờ mình cũng không nhớ mặt cơ chứ! Số điện thoại khi chưa tới Sapa đã rơi đâu mất. Thật là không có duyên mà.

Hoặc là cô gái bồ của chú nào đó hồi xưa ở khu ban A. Không nhớ tí nào khuôn mặt và hình dáng. Nhớ mỗi việc cô ấy có vẽ cho mình hình 1 cô gái vào trong sổ. Nhớ mỗi là nét vẽ rất phóng khoáng. Sau rồi ít thấy cô ấy - vì người lớn gọi là bồ bịch gì đó mà hạn chế trẻ con tới gần. 

Đột nhiên nhận ra là mình hoàn toàn không nhớ mặt ai hết - cho dù ấn tượng sâu đậm tới đâu! Có phải ai cũng vậy hay chỉ có mỗi mình như thế?

Monday, January 24, 2022

Những gã khổng lồ Trung Quốc - Edward Tse

 Một cuốn sách hay - nhưng mà so tới thời điểm này thì đã là khá lạc hậu - cho dù sách mới xuất bản đâu đó tháng 3 năm 2021.

Trước tiên là điểm những điều hay mà mình học được từ cuốn sách:

1. Hóa ra các công ty lớn của Trung cũng đều phải chơi bài: sở hữu bởi 1 công ty bình phong ở nước ngoài để có thể tiếp cận nguồn vốn quốc tế.

2. Cách mà các công ty Trung biến các kiến thức quản lý của thế giới trở thành kiến thức nội địa Trung và ứng dụng cực kì linh hoạt các kiến thức ấy.

3. Cách mà thị trường Trung Quốc bắt buộc các công ty đa quốc gia phải tôn trọng văn hóa bản địa và vận hành linh hoạt hơn trong tiếp cận thị trường - chứ không phải thái độ ông lớn mà áp đặt thị trường theo luật của họ như trước đây. Đọc đến phần này tự dưng lại cảm thấy chiến dich " tẩy chay Trung Quốc" mà Mỹ và Châu Âu đề xướng cuối cùng cũng chỉ là một chiêu bài chiếm lĩnh thị trường mà thôi - chả có cái gì gọi là " vì người tiêu dùng" ở đây cả. 

4. Hoạt động điều hành của các công ty lớn đa quốc gia từ trước tới nay vốn là áp đặt từ trên tổng bộ xuống chi nhánh các nước. Nhưng với thị trường tỉ dân Trung Quốc thì họ đã phải thay đổi - cấp nhiều quyền hạn hơn cho quản lý của chi nhánh - nếu không muốn biến tất cả các quyết định đều trở thành chậm trễ. Và các công ty đa quốc gia buộc phải coi trọng những người quản lý địa phương - những người am hiểu sâu sắc thị trường chứ không phải là những người do tổng bộ gửi xuống. 

5. Các công ty Trung Quốc từ việc vực dậy từ công ty nhà nước siêu yếu kém, tiếp thu kinh nghiệm và kiến thức của quốc tế, để rồi mạnh dạn bơi ra biển lớn để chiến đấu và giành thị trường với những công ty đa quốc gia hàng đầu của thế giới.

6. Và mình cũng đã biết thêm: các công ty khổng lồ của Trung hoạt động linh hoạt bên lề pháp luật - nhưng không bắt tay với chính trị. ( Cái này chắc cần phải xem kĩ hơn - vì vụ con gái Nhậm Chính Phi của Huawei bị bắt ở Canada còn chưa ngã ngũ kìa!)

Nhiều thứ trong cuốn sách đề cập tới nay đã là lạc hậu rồi.

1. Từ sau lệnh cấm vận đầu tiên của Mỹ, thì ZTE đã gần như biến mất khỏi thị trường. Mình biết tới ZTE do có chị trên diễn đàn WTT có chồng làm IT giới thiệu. Và con máy đó phải đặt mua trên Banggood ship từ Hongkong trực tiếp về VN. Thực sự chất lượng quá tốt so với giá. Thế nhưng khi mình bị vỡ màn hình thì không thể kiếm được màn hình thay - do lúc đó ZTE đã bị cấm và thu hẹp mọi hoạt động thương mại. Ở VN thì ZTE không có tiếng tăm - nhưng trên quốc tế thì thực sự rất mạnh á. Từ sau đó, giá của ZTE ngày càng tăng chứ không có hàng giá rẻ như trước nữa. Nhớ lúc còn mua được điện thoại về tay giá có 2.2tr, tai nghe bluetooth về tay có gần 200k. Vừa rẻ vừa tốt!

2. Tới hiện tại thì cũng là hơn 1 năm Jack Ma huyền thoại của Alibaba biến mất khỏi các trang tin truyền thông - kể từ khi đăng đàn tuyên bố chính quyền cần thay đổi để tạo điều kiện cho doanh nghiệp phát triển hơn. Đi cùng sự biến mất của Mã Vân đó là công ty tài chính Ant bị tuýt còi và không được niêm yết. Đó là cái giá mà chính quyền cảnh cáo tới những doanh nghiệp ở Trung - có thể mạnh - nhưng không được mạnh hơn chính quyền. 

3. Với sự phát triển mạnh mẽ của Huawei trên cả thị trường quốc tế, lệnh cấm cùng lệnh bắt giữ con gái ông Nhậm Chính Phi ( thực ra là đòn chính trị để chiến tranh thương mại giữa Mỹ và Trung Quốc) đã làm tan vỡ toàn bộ kế hoạch của Huawei. Giờ thì kiếm được hàng Huawei không hề dễ dàng như trước.

4. Điều đáng ghét nhất trong năm 21 vừa qua với mình là việc Xiaomi chặn GG trên điện thoại di động nội địa Trung. Hức... Đại đa số mình dùng app đều tải từ GG Play. Và với động thái chặn không còn đường lách như thế đồng nghĩa với việc em Xiaomi Note 7 Pro hàng nội địa Trung của mình nó nghỉ chơi luôn. Không thể phủ nhận rằng hàng Xiaomi dùng cực kì thích mà giá cả lại vừa phải. Nguyên việc chụp ảnh thì hàng Xiaomi hiện tại đang bất bại - mình chấp hết các thể loại Iphone hay Samsung đời mới luôn. Các chú lớn oánh nhau và hậu quả là những người dùng nhỏ bé như mình phải chịu hậu quả! Ghét á!

5. Dân Việt mình hay bị tẩy não nên khá kì thị hàng Trung. Trong mặc định của nhiều người thế hệ phụ huynh và thế hệ của mình, hàng Trung đồng nghĩa với giá rẻ - chất lượng tồi và có chất hóa học độc hại. Nhưng vài năm làm order hàng nội địa Trung đã cho mình cái nhìn khác hẳn. Từ đồ điện tử tới đồ gia dụng, đồ may mặc, đồ trang trí... hàng chuẩn Trung đẹp cực kì luôn - và giá cả cũng không hề rẻ mạt. Rất nhiều món thủ công thì hàng Việt đúng là không có cửa so sánh luôn. Một số thương hiệu nội địa Trung giờ mình là fan ruột. 

6. Ông lớn như Tencent, Iqiyi... năm ngoái đứng trước lệnh thanh lọc văn hóa của chính quyền đã biết mùi thua lỗ rồi. Từ việc hạn chế thời gian chiếu phim nước ngoài, tới cấm các show "tuyển tú" khai thác fan của lưu lượng... Mặc dù nghe thì có vẻ rất đáng ghét - nhưng dưới góc độ người dùng thì mình thấy lệnh cấm của chính quyền là có lý do và cần để hạn chế quyền lực mềm được các ông lớn tư bản khai thác tới triệt để như vậy. Thực ra, ở Mỹ thì Gg, Face hay Amazon... đều cũng đứng trước các vụ kiện chống độc quyền của chính quyền đó thôi. Phải công nhận là khi nắm giữ được trong tay big data của người dùng thì ông nào cũng có khả năng thành ông lớn hết. 

Cuối cùng, mặc dù hơi lạc hậu nhưng đây cũng là cuốn sách hay dành cho ai thích nghiên cứu kinh tế vĩ mô và quản lý doanh nghiệp. 

Check in với cuốn sách ở ngay miền biên giới giáp Trung Quốc!