Hình ảnh Huyết vũ thám hoa làm mình nhớ tới bài Ngõ mưa của Đới Vọng Thư - Đương nhiên là ý tứ thơ nhẹ nhàng hơn nhiều.
雨巷
撑着油纸伞,独自
彷徨在悠长,悠长
又寂寥的雨巷,
我希望逢着
一个丁香一样的
结着愁怨的姑娘 。
Bản dịch của Trần Đình Sử:
" Giương chiếc ô giấy dầu đơn độc
Một mình nơi ngõ mưa dằng dặc
Dằng dặc và vắng tanh
Tôi ước mơ được gặp
Một cô em đẫm buồn
Như hoa đinh hương."
Bài thơ này cũng được phổ nhạc và tác giả tham gia thi Bài hát của tôi trên CCTV - mình rất thích giai điệu của nó.
Link cho ai muốn nghe thử:
Ngõ mưa lúc nào cũng gợi cho mình nhớ ngõ nhỏ của khu nhà mình - khi mưa to nước dâng lên xâm xấp bàn chân. Nhớ tới con đường ở công viên bờ sông - khi mưa đọng lại nước tràn vỉa hè và rất trong sạch. Minh với cô bạn thân hồi ấy lại lên cơn hâm đạp xe vòng vòng trên con phố đó. Cũng xa lắm rồi! Bạn cũng lâu lắm không liên lạc rồi!
Nhớ lại những tháng ngày ấy hư ảo như thể một giấc mộng.
No comments:
Post a Comment