Monday, October 19, 2020

Trời rét - lại nhớ " Tôi có một chén rượu, có thể xoa dịu hồng trần"

 Bật nhạc danh sách list nhạc Hoa của mình trên Youtube - đột nhiên chạy tự động tới bài Hà xử tự tôn tiền do Winky Thi trình bày. 

Được cái là nghe kha khá nhiều rồi nên nhận ra chất giọng của Winky Thi ngay - Nhưng bài này không hiểu sao chưa nghe qua bao giờ.

“Hà xử tự tôn tiền”, hay chính là lấy ý từ câu “Nhân sinh hà xử tự tôn tiền” trong Hoán khê sa của Âu Dương Tu, có nghĩa là, đời người lúc nào cũng giống như một cuộc rượu, cứ sung sướng, cứ ung dung, hà tất phải quá sầu khổ làm gì.

Tuy nhiên, “hà xử” cũng có nghĩa là “ở nơi đâu”, “ở nơi nào”, cho nên, trong trường hợp bài hát này, vừa có thể hiểu là một lời tự trấn an, nhưng cũng có thể hiểu là một lời than thở rằng “Đời người ở đâu mới khoan khoái như một cuộc rượu?”

Đang vừa viết vừa chat với 1 em đồng nghiệp cũ bên MB. Giờ em ý làm bên giáo dục rồi. Nói không phải chứ thật ra thấy mình có khả năng làm Nhân sự và đào tạo phết á! Mặc dù xưa nay cứ " khiêm tốn" không nhận - nhưng khả năng bốc phét và chém gió thì không thể bàn cãi. Ha ha ha...
Nói quay lại chuyện " Hà xử tự tôn tiền" - có lẽ nào mình thuộc nước nên đồng cảm sâu sắc không nhỉ? Ưu điểm: vào hoàn cảnh nào cũng thích nghi được. Khuyết điểm: sống không mục tiêu.
Hồi làm sinh trắc vân tay, chị tư vấn viên có bảo mình: " Em thì gặp vấn đề là không xác định được mục tiêu. Nhưng con em thì vấn đề là mục tiêu nhiều quá!" - Haizzz ... Nhân sinh...
Đôi lúc mình cũng muốn cố gắng phấn đấu - Xong rồi lại thấy " việc gì phải khổ thế cơ chứ!" - đúng điển hình của nước luôn. Chủng vân tay nước như mình vốn không mấy khi chịu để bản thân phải ủy khuất. 
Trời lành lạnh như vầy. Chỉ muốn nằm ấm hoặc ngồi quây quầy bên cốc cà phê bốc khói - chén chén vài ly rượu - nhưng cốc chén phải đẹp như trong cổ trang cơ - Ha ha... Rủ ai đi ngồi được giờ nhỉ?

No comments:

Post a Comment