Thursday, July 9, 2020

Tôi có một chén rượu, có thể xoa dịu hồng trần - Quan Đông Dã Khách

Tối về viết comment.
Cảm giác tên của tác giả: Quan Đông Dã Khách - cực kì hợp với tên đề cuốn sách: Tôi có một chén rượu, có thể xoa dịu hồng trần.
Vốn thời gian của người lớn cứ luôn trôi đi - trôi đi vùn vụt tới mức ngoảnh đầu lại, nhiều việc bụi phủ mờ không còn vết tích. Một lúc nào đó, tự dưng trong lòng dấy lên một mối u hoài những điều xưa cũ. Cảm giác như cả không gian đều là chốn hồng trần bụi bặm.
Y như tên đề, cuốn sách như một chén rượu nhỏ nồng ấm, xoa dịu những xúc cảm đời người.
Đây là tuyển tập những truyện ngắn về tình yêu, về nhân sinh , về nhân tình thế thái... Tình yêu có hợp có tan. Nhân sinh thay đổi theo sự trưởng thành của mỗi con người. Việc được việc mất. Có con người ta vẫn cố gắng tiến bước - đi hết con đường phải đi.
Lâu lắm mới đọc được cuốn sách làm mình rơi nước mắt vì cảm động. Chuyện tình yêu thì đọc nhiều rồi. Nhưng có lẽ chưa thấy ở đâu có kiểu yêu thâm tình như trong ngôn tình Trung Quốc - hay bởi có lẽ cuộc sống vốn nhạt nhòa rồi nên văn chương họ càng nhiều sự tưởng tượng?
Cuốn sách rất hay. Như một chén rượu nhỏ ấm áp - xua đi sự lạnh giá - khiến người đọc vững bước và yên ổn để tiếp bước trên con đường nhân sinh.
Đợt này đọc được một loạt sách khá hay nên cảm xúc cũng nhiều hơn. Vd như Ma đạo tổ sư và chuyển thể phim là Trần Tình Lệnh. Có thể nhận xét khá phiến diện là các bạn Trung hay có nhiều suy nghĩ và suy tư về cuộc đời - về nhân tình thế thái hơn người Việt mình. Đôi khi mình hay chê các bạn ở mình là như vậy: " có sắc mà không có hương. Con người thiếu hẳn cái thần thái". Cái này không phải cứ bắt chước mà được. Nó phải từ nội lực của bản thân mà tỏa ra. Như thể hào quang phát sáng. Như kiểu bạn Wang Yibo ấy - con người kiểu gì cũng tỏa sáng lấp lánh.
Cực kỳ thích bài Vong Tiện - Vô Kỵ - Không ràng buộc do 2 bạn Xiao Zhan và Wang Yibo thể hiện.
Ai da. 2 nhân vật chính đã làm lễ Cáo từ từ hồi năm ngoái và đã bước đi nhiều bước trên con đường sự nghiệp - thế mà tôi vẫn chưa hết u mê.

No comments:

Post a Comment