![]() |
Chậu hoa sống đời kép từ hôm Tết tới giờ đã là tháng 3.2020 |
Hồi bé, mình cũng từng ước mơ được làm chủ tiệm sách. Lớn lên và thất nghiệp cũng ấp ủ một tiệm cà phê sách. Rồi đã từng bưng giá sách ra phòng khách với mong muốn mở thư viện sách cho tụi trẻ.
Giờ mới chỉ duy trì 1 câu lạc bộ cho mượn sách nhỏ như đầu đinh ghim tại nơi công sở...
Trở lại với cuốn sách thuộc văn học Nhật này.
Đoạn đầu mình khá thích. Vẫn tâm hồn Nhật như một vài quyển khác mà mình từng thích: buồn nhưng trong veo.
Tiệm sách cũ đã truyền tới 3 đời. Với phố sách cũ và từng cửa hiệu riêng biệt từng dòng sách. Đặc biệt yêu thích quán cà phê đặc trưng nằm trong phố sách cổ. Ước gì tìm được một chốn như thế!
Nói đến quán cà phê, hôm nọ nói chuyện với chàng trai trẻ Mar trong công ty, nghe khen những quán cà phê local ở Úc mà cảm thấy ham hố quá đáng. Bạn ý miêu tả: "chưa từng uống cốc cà phê nào ngon đến như thế! Thơm đến như thế!" - Thế là nước Úc chuột túi lọt vào danh mục điểm đến của mình chỉ vì món cà phê Úc chả nổi tiếng gì cả!
Cơ bản là mình khá thích cà phê. Đi tới đâu cũng thích ghé quán cà phê địa phương ngồi ngắm dân địa phương. Thú vui này khá xa xỉ ở Sing - nơi cốc cà phê Starbuck 8 đô Sing - hic...
Ôi. Con phố sách cổ quả thực có sức hấp dẫn đầy bí ẩn. Trừ việc là giờ mình ít thích sách cũ vì bụi bặm quá! Hà Nội chỉ số bụi mịn cũng đủ cao rồi!
Lại nhớ ra một thời tung hoành ngang dọc Hà Nội để săn lùng sách cũ. Từ cửa hàng sách cũ vỉa hè gần kí túc xá Mễ Trì, tới hệ thống hàng sách cũ Láng.
Những ngày xưa cũ...
No comments:
Post a Comment