Nhưng vẫn thấy tiếc rằng: giá như mình biết đọc cuốn này sớm hơn! Và quyển này tôi đọc được là bản cập nhật bổ sung thêm chương nói về Lào. Thật tình đó lại là chương tôi cảm động nhất.
Cuốn sách là tập hợp những lịch sử và kiến thức du lịch bụi cho các nước khu vực Asean - chủ yếu dành cho phái nữ độc hành. Có những thông tin so với bây giờ không còn là mới mẻ. Nhưng với những ai đang chập chững bước chân vào con đường " ta ba lô nơi xứ ngoại" thì rất - rất nên tham khảo.
Có một điều này mà chị Rosie Nguyễn đã nói rất đúng. " Qua các chuyến di, tôi nghiệm ra rằng khi đến một địa điểm nào đó mà không có kiến thức nền chuẩn bị, thì tôi đều mù mờ và không có cảm xúc gì đặc biệt." Đây là điều tôi cực kì tâm đắc và rút ra sau chuyến đi Singapore 8 ngày của mình. Trong khi các bạn tôi chỉ chụp ảnh check in ở ngoài bảo tàng quốc gia, tôi bỏ ra 16 Đô la Sing để vào tham quan. Số tiền này mới chỉ là tham quan level 1 và 2 - vì lúc tôi đến bảo tàng đã là chiều muộn và bảo tàng đóng cửa lúc 18h tối. Dù tiếng Anh không tốt đến mức có thể hiểu toàn bộ, nhưng chí ít đã giúp tôi hiểu sơ lược về lịch sử hình thành đất nước Singapore. Và hiểu rõ những tên đường, ga điện ngầm hay trung tâm tài chính. Tự nhiên, Singapore trở nên thân quen và gần gũi xiết bao. Chứ tôi đảm bảo, ai không hiểu về lịch sử và văn hóa Singapore, chắc chắn sau lúc choáng ngợp ban đầu vì vẻ hiện đại và hào nhoáng của các trung tâm và cửa hàng đồ hiệu, thì sẽ cảm thấy nhàm chán và khô cứng. Vì nói thật, thiên nhiên của Sing thua xa cảnh tự nhiên của Việt Nam. Và đa số là chúng ta không đủ giàu để mua sắm hàng hiệu suốt cả 7 ngày trong tuần.
Tôi mãi không quên được cảm xúc khi đứng ở Marina Bay Sand , nhìn về phía trung tâm Raffels lúc mặt trời đang lặn xuống và ao ước được trở thành 1 phần nhỏ bé của trung tâm tài chính lớn ấy. Dù đã làm gần 1o năm trong ngành ngân hàng, nhưng tôi tin chắc rằng trình độ lúc ấy của mình không bao giờ có cửa để đến được đây - nếu như tôi không biết đường tự nâng cao trình độ cho cập nhật với thế giới.
Và nếu như với tác giả bị giữ lại ở Chagi, thì chúng tôi cũng có trải nghiệm bị túm lại khi nhập cảnh từ Malaixia về Singapore tại cửa khẩu Johor. Ha ha... Chả phải tôi gây gì cho cảnh sát nghi ngờ, mà vì xe đến lúc nửa đêm nên họ thường túm bất chợt ai đó lại để kiểm tra toàn diện. Và tôi xui xẻo vì lúc họ gọi điện check thì bà chị gái ngủ tắt chuông điện thoại nên không nghe được.
Giống như khi chị Rosie ở Lào, trong rủi ro bị cướp túi thì gặp được những người bạn tốt. Vụ bị giữ lại ở Johor làm chúng tôi được gặp một gia đình người Malai tốt bụng - đang tự lái xe đêm để sáng hôm sau làm việc ở Sing đã cho đi nhờ xe về gần tới nhà. Một chiếc xe 9 chỗ được tháo hết ghế và trải thảm dưới sàn cho các bạn nhỏ ngủ. Khi chúng tôi lên xe thì các bạn lục tục ngồi dậy để chừa chỗ ngồi cho chúng tôi. Quả thật, không gặp được gia đình tốt bụng ấy thì chúng tôi hoặc phải chờ tới sáng khi tàu điện hoạt động - hoặc chấp nhận giá taxi cắt cổ để về được nhà lúc 1h sáng. Và vui mừng thông báo là giá taxi ở Sing bình thường đắt gấp 3, đêm hôm thì càng được nhân hệ số đặc biệt.
Tôi không quên được cảm giác ghen tị đến buồn lòng, khi nhìn các bạn cấp 2 cấp 3 của Sing - tay cầm hộ chiếu đỏ được xuất nhập cảnh làn riêng nhanh chóng. Chợt thương vô cùng các bạn nhỏ nhà mình, bao giờ có đủ tự tin để đi lại và du lịch như thể " đi siêu thị" ấy? Khi mà chúng tôi dù đã tốt nghiệp Đại học gần 10 năm, lần đầu ra nước ngoài mà người nhà vẫn lo lắng nơm nớp. " Sợ con bé lơ ngơ bị bắt cóc".
Và giờ đến lúc tôi giải thích tại sao chương về Lào lại làm tôi cảm động nhất. Không chỉ bởi vì hành trình du lịch của 2 mẹ con giúp gần gũi và hiểu nhau hơn. Không chỉ bởi người dân Lào thân thiện và tốt bụng - đoạn này làm tôi nhớ tới người bạn Lào học cùng lớp đại học của tôi. Không chỉ bởi rủi ro mà tác giả gặp làm tôi thương xót. Mà trên tất cả là điều tác giả đã cảm nhận được. Giống như câu hát hot năm 2018 vừa rồi của Sobin Hoàng Sơn : " Đi thật xa để trở về." Sau cùng, đi xa để biết trân trọng và yêu thương hơn người thân và đất nước mình.
Cuốn sách của tác giả làm tôi càng quyết tâm hơn để có thể được đóng thêm nhiều con dấu của các nước khác lên hộ chiếu. Rồi dần dần, Lào, Campuchia, Thái Lan, Myanmar... sẽ được " ta ba lô" dắt con trai và gia đình khám phá cho bằng hết.