Cảm xúc đến khi vừa đọc một status của một bạn "phượt thủ" trên group phuot.com. Chợt nhận ra chính là cảm giác của m khi tham quan Bảo tàng quốc gia Singapore.
Bạn ấy đã viết rằng:" Tôi đã đi được 61 tỉnh ở Việt Nam và 1 nước bạn Mã Lai. Tôi thỉnh thoảng vẫn tự hào về điều đó – dù quanh tôi đầy những người bạn thậm chí đã đi gần hết châu Á, hết Châu Âu, sang cả Phi và Mỹ..
Một trong những điều choáng ngợp nhất của tôi khi đặt chân tới Sing là lúc trồi lên khỏi MRT tại ga Raffel - trung tâm tài chính của Đông Nam Á. Đúng vào giờ tan tầm - khoảng 3-4h chiều gì đó. Từng đoàn người nhanh nhẹn - mà không phải là vội vã - theo đúng làn đổ xuống ga điện ngầm. Đủ loại thời trang, đủ loại sắc tộc. Tôi choáng. Tôi cảm nhận được một môi trường quốc tế thực sự. Tinh anh của giới tài chính là đây. Một nhân viên kiểm soát sàn của một ngân hàng ở VN quả thực là quá nhỏ bé. Nhưng địa danh Raffel hoàn toàn không được chú ý của tôi.
Và khi tham quan bảo tàng Quốc gia Singapore thì cái tên này hiện ra rõ nét và ghi đậm vào tâm trí.
Đây là trích từ wiki: " Lịch sử hiện đại của Singapore bắt đầu từ năm 1819 khi một người Anh tên là Stamford Raffles thiết lập một bến cảng của Anh Quốc trên đảo... Stamford Raffles đến Singapore vào ngày 28 tháng 1 năm 1819 và nhanh chóng nhận ra đảo là một sự lựa chọn đương nhiên để thiết lập bến cảng mới. Đảo nằm đầu nam của bán đảo Mã Lai, gần eo biển Malacca, và sở hữu một cảng nước sâu tự nhiên, có các nguồn cung nước ngọt, và gỗ để tu bổ tàu."
Không phải tự nhiên mà khu trung tâm tài chính lại được đặt tên là Raffel đúng không?
Bỗng nhiên chợt nhận ra là mình gần như chả có ấn tượng gì về bảo tàng ở Việt Nam cả!
Bạn ấy đã viết rằng:" Tôi đã đi được 61 tỉnh ở Việt Nam và 1 nước bạn Mã Lai. Tôi thỉnh thoảng vẫn tự hào về điều đó – dù quanh tôi đầy những người bạn thậm chí đã đi gần hết châu Á, hết Châu Âu, sang cả Phi và Mỹ..
Hơn 3 năm, 61 tỉnh và số tiền tiêu trung bình hơn 40% tổng thu nhập của một năm – so với những bà bạn là mẹ bỉm sữa và thậm chí còn chưa ra hết miền Bắc – thì cũng đáng kể ấy chứ?
Và tôi vẫn tự mãn với thành tích ấy cho tới hôm qua và hôm kia."
Tôi cũng từng như vậy!
Cho đến khi tôi quyết định bỏ tiền để tham quan bảo tàng Quốc gia Singapore - một quyết định khác với bản thân tôi khi luôn chỉ thích chụp ảnh check in các địa điểm.Một trong những điều choáng ngợp nhất của tôi khi đặt chân tới Sing là lúc trồi lên khỏi MRT tại ga Raffel - trung tâm tài chính của Đông Nam Á. Đúng vào giờ tan tầm - khoảng 3-4h chiều gì đó. Từng đoàn người nhanh nhẹn - mà không phải là vội vã - theo đúng làn đổ xuống ga điện ngầm. Đủ loại thời trang, đủ loại sắc tộc. Tôi choáng. Tôi cảm nhận được một môi trường quốc tế thực sự. Tinh anh của giới tài chính là đây. Một nhân viên kiểm soát sàn của một ngân hàng ở VN quả thực là quá nhỏ bé. Nhưng địa danh Raffel hoàn toàn không được chú ý của tôi.
Và khi tham quan bảo tàng Quốc gia Singapore thì cái tên này hiện ra rõ nét và ghi đậm vào tâm trí.
Đây là trích từ wiki: " Lịch sử hiện đại của Singapore bắt đầu từ năm 1819 khi một người Anh tên là Stamford Raffles thiết lập một bến cảng của Anh Quốc trên đảo... Stamford Raffles đến Singapore vào ngày 28 tháng 1 năm 1819 và nhanh chóng nhận ra đảo là một sự lựa chọn đương nhiên để thiết lập bến cảng mới. Đảo nằm đầu nam của bán đảo Mã Lai, gần eo biển Malacca, và sở hữu một cảng nước sâu tự nhiên, có các nguồn cung nước ngọt, và gỗ để tu bổ tàu."
Không phải tự nhiên mà khu trung tâm tài chính lại được đặt tên là Raffel đúng không?
![]() |
Mặt trời lặn sau Raffle |