Một tác phẩm kinh điển!
Hơi thở nước Pháp thẫm đẫm qua từng câu chữ.
Ngày bé, mình đã biết đến tác phẩm này với tên:" Những lá thư gửi từ cối xay gió". Và bây giờ được đổi tên mới là: "Lá thư hè". Chắc chắn sẽ có ngày nào đó cố gắng được đọc tác phẩm từ bản gốc tiếng Pháp để xem tên nào mới là đúng.
Như chính Alphonse Daudet đã viết: " Đây chính là tác phẩm tôi thích nhất, không phải về phương diện văn chương mà bởi tác phẩm này đã nhắc tôi nhớ những giờ khắc đẹp đẽ nhất của tuổi trẻ, những trận cười điên cuồng, những phút say mê không hối tiếc, những bộ mặt, những bóng dáng bạn bè mà sau này tôi không còn gặp lại bao giờ."
Truyên ngắn làm mình ấn tượng nhất trong tuyển tập này vẫn là " Những vì sao" - Hình như ngày xưa đi học trong sách giáo khoa có được dịch là " Dưới ánh sao.". Hồi xưa đọc chỉ thích vì không khí lãng mạn vùng núi Provence và tình cảm trong sáng nhẹ nhàng của chàng chăn cừu và cô chủ nhỏ. Giờ đọc lại vẫn còn thích vì những điều ấy, thậm chí còn có phần thích hơn. Từ hồi buôn hàng Pháp, lại bon chen thêm cả hoa oải hương, cảm giác như nước Pháp bay đến gần trong tầm tay lắm. Không khí trong lành, lãng mạn như hiện thực hóa khi được cầm trên tay bó oải hương nước Pháp. Cảm nhận rõ cả từng nét hương đồng nội. Rồi tưởng tượng xem, một đêm yên tĩnh, mùi cỏ thơm xung quanh, thi thoảng vang lên tiếng cựa quậy của đàn cừu và trên đầu là cả một dòng sông cao vời, lấp lánh. Một điều gì kỳ diệu và thuần khiết nhất như lan ra trong lòng.
Một truyện ngắn nữa cũng ân tượng không kém: " Bí mật của lão Cornille" - Một bài học cho lòng tự trọng của ông chủ cối xay gió, sự tử tế của cộng đồng trong làng và nỗi bâng khuâng hoài niệm nhìn dòng chảy cuộc sống. " Mọi vật trên đời đều có lúc cáo chung, thời cối xay gió đã qua rồi, cũng như thời của những sà lan ngựa kéo trên sông Rhone, thời của các hội nghị chư hầu và của những chiếc áo dài đuôi có thêu hoa lớn."
Một chút hài hước sâu cay trong câu chuyện " Con la của giáo hoàng", chút giễu cợt nhẹ nhàng trong " Con dê của ông Seguin"... Những mẩu cóp nhặt đâu đó trong những câu chuyện thường ngày của vùng quê.
Tự dưng lại ước được như Daudet. Được khoan thai nằm trong cối xay gió cũ. Nhìn ngắm cuộc đời đang trôi đi ngoài kia mà suy tưởng!
No comments:
Post a Comment