Đã định viết loạt bài về Singapore trước rồi mà không nhịn được, đành viết cảm nhận về quyển sách này trước.
Thực ra mình đã mua quyển này từ lâu lắm rồi. Từ ngày Huyền Chip bị bóc phốt về quyển Xách ba lô lên và đi ấy! Đây là quyển sách được giới yêu phượt đặc biệt gối đầu giường và giới thiệu. Mình cũng đã đọc được khoảng 1/3 rồi chán bỏ xó. Sau hành trình đi Sing về thì tự dưng hứng thú lên lại lôi ra đọc. Và cảm nhận lần này khác hẳn...
Có lẽ trước đây mình cũng đã đi, nhưng chỉ là loanh quanh Việt Nam, nên cách nhìn và cách nghĩ vẫn chưa thoát ra được. Với tầm nhìn ấy, " Tôi là một con lừa" mang một tầm vóc lớn lao mà mình hoàn toàn chưa hiểu hết được. Khi đặt chân lên một vùng đất hoàn toàn khác, văn hóa hoàn toàn khác, và nhất là một ngôn ngữ khác thì tự dưng trong lòng ngộ ra được nhiều điều.
Một quyển sách mỏng chỉ chưa tới 200 trang, chứa đựng những gì ngắn gọn và súc tích nhất về những nơi mà tác giả đã đi qua. Tuy ít nhưng cực chất. Đó là những chắt lọc và cảm nhận độc đáo về mỗi vùng miền.
Đầu tiên là cảm nhận cơ bản chung về từng Châu lục. Nếu không phải là người đã đi nhiều nơi, không ai có thể rút ra nhận xét chân thực và có thể đánh giá được như vậy.
Sau đó là chi tiết ấn tượng hơn về một vài vùng đất đã tác giả đã ghi nhớ! Những nghĩa địa - nơi mà hầu như không có khách du lịch nào lại thích thú đi thăm quan cả. Nhưng qua đó, tác giả lại cho người đọc một cách nhìn và cách suy ngẫm rất độc đáo và đầy nhân văn. Tôi không quên được câu nói của anh nhân viên anh ninh ở nghĩa trang La Habana:" Muốn mời em về nhà chơi, nhưng nghĩ mấy cái lăng mô này đẹp hơn nhà anh nhiều..." Rồi nghĩa trang S21 ở Campuchia mà tên thường gọi được mọi người biết đến nhiều hơn là Cánh Đồng Chết. Từng câu từng chữ mang đến cho người đọc cảm giác chân thực nhất. Nói thế thôi, chứ đi tham quan mình cũng không đủ can đảm đi đến mấy nghĩa địa. Đúng là sợ ma mà! Nhưng có lẽ đẹp như ở Ha Labana thì chắc cũng cố ghé qua. Biết đâu sau này lại hết sợ mà làm được nhiều điều khác.
Chương tiếp là một loạt 23 nước với hình ảnh minh họa và câu chuyện riêng cho mỗi bức ảnh. Ta như được cùng Phương Mai bước chân trên con đường viễn du mà không có điểm dừng.
Mà thôi, nói đến đây có vẻ là quá đủ rồi! Hãy đọc và tìm ra bước chân riêng cho bản thân mình. Thế giới ngoài kia rộng lớn, đừng để mấy phượt thủ ao làng ru ngủ là " Việt Nam còn đầy điểm khám phá, cứ đi hết Việt Nam rồi hãy tính chuyện ra nước ngoài." Một nền văn hóa khác biệt hoàn toàn sẽ làm mở những cánh cửa mới trong trái tim bạn!
Quên, sẽ mua tiếp tập 2 " Con đường Hồi giáo".
No comments:
Post a Comment