Monday, October 23, 2023

Tiệm tạp hóa lưu động của Tama-chan

 

Kết thúc thêm 1 cuốn tiểu thuyết của Nhật Bản. 

Và đây đúng là một cuốn truyện mang đậm dấu ấn Nhật Bản như bao giờ.

Đầu truyện, mình khá sốc với quyết định bỏ dở Đại học của Tama. Chỉ vì: muốn làm gì đó cho những người " yếu thế trong mua sắm". Mà cụ thể hơn ở đây chính là bà ngoại của Tama. Rồi cùng với những thuận lợi khi tổ chức tiệm tạp hóa lưu động: được người bạn giúp mua và sửa xe, được một bạn khác giúp thiết kế, được học việc ở người đã đang làm việc bán hàng lưu động... Đoạn này làm mình nhớ tới thời gian bọn mình lao ra mở cửa hàng thực phẩm nè. Đúng kiểu cực kì xanh và non. Hoàn toàn không có tí kinh nghiệm gì về buôn bán và tổ chức. Cũng không có tí kinh nghiệm nào về bảo quản thực phẩm. Chỉ có lòng nhiệt tình muốn mang thực phẩm sạch tới cho mọi người. Nên cuối cùng quán đóng cửa cũng là điều hiển nhiên. Đọc tới đoạn Tama xin thầy đi theo để học hỏi mới thấy dù đã tốt nghiệp Đại học và đi làm chục năm, thì bọn mình cũng chỉ như đám gà công nghiệp được lùa từ trường lớp vào văn phòng mà thôi. 

Theo cùng với sự ổn định trong công việc của Tama thì những rắc rối này khác trong cuộc sống tưởng như nhàm chán ở thị trấn quê nhà vẫn kéo đến. 

Bà ngoại Tama làm mình cứ nhớ tới một nhân vật nào đó mà không nhớ ra nổi là ai. Bước qua nhưng buồn thương của cuộc sống, bà nhặt nhạnh niềm vui từng ngày và là nguồn an ủi vô bờ đối với bất cứ ai được gặp bà.

Và hình ảnh cuối của cuốn tiểu thuyết là chiếc xe mới " Ốc sên". Một lần nữa mình thấy hình ảnh ốc sên trong tiểu thuyết Nhật. Lần trước là trong " Tiệm sách cơn mưa". Hóa ra người Nhật lại ưa thích ốc sên như vậy. " Chậm rãi và an toàn". Đó là những gì họ học được từ con ốc sên mà dân mình chả bao giờ thèm nhìn đến. 

Cuốn này dày hơn hẳn 2 cuốn trước vừa đọc. Kết thúc câu chuyện rồi mà vẫn như đọng lại vị ngọt ngào nhẹ nhàng. 

Một cuốn sách thích hợp đọc bên ly cà phê nóng thơm lừng trong ngày gió mùa thu đang thổi.

Wednesday, October 11, 2023

Những bí mật của Naoko - Keigo Higashino

 


2 ngày nghỉ đau mắt lại thành ra có thời gian cày tiểu thuyết hơn hẳn. Lý do: đọc sách đỡ đau mắt hơn nhìn điện thoại nhiều á.

Giờ về cuốn sách. Trước đọc Tiệm tạp hóa kì diệu đã mê văn phong này rồi. Giờ đọc Bí mật của Naoko vẫn thích như vậy.

Cuốn sách cảm giác chân thực tới mức lắm lúc trần tục luôn. Từ một tai nạn thảm khốc tới nỗi bất hạnh ngấm dần trong cuộc sống của người còn lại. Bên cạnh nỗi xót thương những gia đình tan vỡ sau tai nạn, tác giả còn nhắc đến gia đình của tài xế. Đúng vậy. Họ cũng vỡ nát gia đình nhưng không có ai thương xót hay có khoản đền bù nào cả. 

Naoko - nhân vật mang tên trên tiêu đề cuốn sách nhưng mình lại nhận thấy người bố mới là nhân vật chính. Và những bí mật của Naoko dần dần hé mở theo những khám phá của ông bố.

Cho tới tận kết truyện, Naoko vẫn là một bí mật mà người bố chưa bao giờ hiểu hết. Nhưng bên cạnh đó, ông đã thấu hiểu để lựa chọn một quyết định sáng suốt cho cả hai.

Một câu chuyện hấp dẫn nhưng đầy nhân văn.

Và hóa ra ở nền văn hóa nào cũng có những hiện tượng nhập hồn như ở Việt Nam nhé!

Sunday, October 8, 2023

Những vị khách của tiệm bá nghệ Tada - Muira Shion


Lâu lắm mới trở lại với sách kiểu tạp văn sáu chuỗi ngày sách tâm lý học và địa lý học.

Đầu tiên rất thắc mắc vì tên: " Tiệm bá nghệ" - ko hiểu ý là tiệm gì?

Sau khi đọc chương đầu tiên thì nghĩ là tiệm chuyên dọn dẹp nhà cửa hộ - giống cô viết sách hướng dẫn dọn dẹp ý. Nhưng hóa ra cũng không hẳn như vậy!

Bá nghệ là làm những gì người ta nhờ trong khả năng của tiệm. Mọi việc: từ dọn dẹp, chăm trẻ, theo dõi xe bus... Phải công nhận là văn hóa Nhật Bản có nhiều điều làm mình phải ngạc nhiên thật sự.

Cùng với các câu chuyện tản mạn của những vị khách trong tiệm, thân thế của 2 người trong tiệm hé lộ phần nào.

Kết chuyện vẫn không biết được cuối cùng tiệm đi về đâu hay tại sao 2 người đàn ông độc thân lại sống cùng nhau với một nghề nghiệp khá lạ. Cảm giác cứ chống chếnh như đi trên con đường dài mà không có đích đến ý!

Cuốn sách đọc bên cửa sổ mùa thu với gió và nắng thì thật sự rất hợp.